Những hôm Đồ Sơn có chọi trâu, khách ra vào nhà nghỉ tấp nập. Người này vừa ra, người kia đã vào, thậm chí có em chẳng kịp mặc quần áo.
Có cô đi khách 50 lần một ngày.
Một người làm nghề xe ôm ở Đồ Sơn hồ hởi khoe với nam thanh niên mới xuống: “Ở đây có hai nơi là điểm tập trung cho khách hàng giải trí. Một là Xó Lặng ở khu 1, hai là khu 203 hay khu Bộ Xây dựng. Chẳng biết các bác sành chơi ở những đâu, nhưng đến Đồ Sơn thì cứ mà phê. Dịch vụ ở đây cực chuyên nghiệp. Giá cả thì có giá chung rồi. Khỏi lo đi”.
Thấy khách nghi ngờ, anh ta bồi thêm: "Ôi, giời! Bác không hiểu thế nào là chuyên nghiệp hả? Toàn hàng thửa từ núi rừng đấy. Mông to, ngực to lại săn chắc, dưới xuôi mình kiếm đâu ra. Thôi, bác thích thì nhích luôn đi. Chiều nay cuối tuần dễ khan hàng đấy".
Vừa nói xong thì có cuộc gọi vào điện thoại nhắc xe ôm ra bến nhận hàng. Nhảy vội lên xe, gã ngoái lại nhắc: “Em phải đi làm nhiệm vụ đây. Hàng đang về bến. Em phải ra đón. Lưu cái số của em vào rồi có gì cứ gọi. Em đón con bé từ Lào Cai xuống. Chủ vừa gọi ra đón. Nếu bác máu, em nói bà chủ cho bác mở hàng luôn”.
Dân chơi sành sỏi đều nhận định, khu nhà nghỉ Bộ Xây dựng - "lãnh địa" của mại dâm đồng giá. Khu vực này trước đây, thời kỳ Pháp thuộc, từng là khu vực hoạt động mại dâm phục vụ sĩ quan và binh lính Pháp mang tên "Nhà Thổ". Ngày nay, hoạt động mại dâm nơi đây cũng hoành tráng không kém.
Cũng giống như trâu chọi, việc săn tìm các cô gái đẹp để đưa về Đồ Sơn phục vụ đòi hỏi rất công phu và đầy kỹ thuật. Ban đầu, các ông trùm, bà trùm phải cử người đi trinh sát, tìm kiếm xem nơi đâu có gái rồi ra thông báo tuyển nhân sự làm việc tại khu du lịch Đồ Sơn với các vị trí thu ngân, lễ tân... Cũng có trường hợp đòi hỏi kỹ thuật hơn buộc chủ trò phải tung con chim mồi vào tán tỉnh cô gái nào ưng ý rồi đưa về “ra mắt” gia đình. Mỗi người đi rủ thêm bạn bè. Dần dần cả thôn kéo nhau đi làm vì thu nhập khủng.
“Hàng” Đồ Sơn chủ yếu mang từ các vùng núi như Lai Châu, Yên Bái, Lào Cai, Cao Bằng, Tuyên Quang, Thanh Hóa... Theo lời một ông trùm từng nổi tiếng về kinh doanh món hàng này nay đã giải nghệ, để tìm được nguồn hàng ưng ý, các trùm phải cử một “trinh sát” nằm vùng tại các vùng quê.
Nhiệm vụ của “trinh sát” là tìm kiếm, phát hiện nhân tố vừa mắt, có hoàn cảnh éo le, gia cảnh khó khăn đang khát khao tìm kiếm việc làm dưới xuôi thì nhào vô với vai trò “đi tìm nhân viên chạy bàn, thu ngân” cho nhà hàng du lịch. Ở núi rừng, cả đời chưa một lần được thấy biển, nghe đi Hải Phòng, làm tại khu du lịch, em nào em nấy mắt tròn xoe háo hức đi luôn.
Giữ đúng lời hứa là làm thu ngân, chạy bàn, các em được chủ phân công làm lễ tân. Cái trò, con gà tức nhau ở tiếng gáy, nhìn mấy em cave cũng trạc tuổi mình mà sao lúc nào cũng áo quần súng sính, son phấn lòe loẹt, nhàn nhã đi ra đi vào mà tiền tiêu không biết mệt, mấy em thôn nữ tò mò gạ chủ "muốn được làm như mấy bạn kia”.
Ông trùm lại kể tiếp: “Chuyện hoạt động mại dâm ở đây như một lẽ thường. Mùa hè không đông bằng mùa đông vì ít gặp người quen. Chủ nhà nghỉ giờ làm ăn tinh quái hơn trước, chẳng dại gì nuôi đống gái ở trong này vì chẳng may bắt được, có mà toi.
Thông thường, hàng được tập kết ở một ngôi nhà trong làng. Khi nào có khách, sẽ có xe ôm chạy vào chuyển đi. Hàng ở đây đều đồng giá 250.000 đồng mỗi lần một tiếng. Nếu qua đêm thì một triệu đồng mỗi đêm. Ngoài ra, nếu xe ôm chở đi theo yêu cầu của khách tới khách sạn nào đó thì khách phải trả thêm 50.000 đồng. Mỗi lần đi khách, cave lại trích cho ông trùm, bà trùm 130.000 đồng. Trung bình mỗi ngày, các trùm thu được 10 đến 11 triệu đồng từ nguồn hàng này.
Một anh khách đi tìm "hàng" đang ngó nghiêng thì bỗng giật bắn mình, nghe tiếng một em tóc vàng, son phấn lòe loẹt, quần soóc ngắn nói chuyện qua điện thoại oang oang: “Con Hân vừa đạp xe đi tìm khách đấy. Nó siêu thật. Suốt từ đêm tới chiều, nó đi được 49 lần. Giờ nó quyết đạp xe đi tìm vị khách thứ 50 để phá kỷ lục”.
Chập tối, gái mại dâm bắt đầu vào vị trí ngồi chào khách.
Giật mình thấy khách đang đứng gần nhìn mình điệu soi mói, em tóc vàng liền hỏi: “Đi không anh?”. Anh chàng ậm ừ giây lát thì bị em trợn mắt lườm:“Hãm! Mới mở mắt ra đã ám quẻ” rồi bỏ đi.
Theo lời một bà chủ nhà nghỉ, bản thân cave ở đây cũng rất ý thức về tút “hàng”. Tranh thủ những ngày “đèn đỏ”, các em lại đi xe ôm vào thành phố tân trang sắc đẹp như xăm môi, mắt, mí và cả tắm trắng để hút khách. Các em dù làm được nhiều tiền như thế, nhưng không hiểu sao đến khi làm đẹp vẫn phải là bà chủ ứng tiền rồi khấu trừ sau. Trung bình một tháng, mỗi em làm việc 25 ngày. Mỗi ngày đi khách khoảng 20 lần.
Những hôm Đồ Sơn có trâu chọi, hàng cháy khủng khiếp. Các khách chỉ có mà ngồi đợi như kiểu “trâu một ra, trâu hai vào”, thậm chí có em chẳng kịp mặc quần áo. Bà chủ tiếp thêm: “Trông vậy thôi nhưng cứ đến mùa gặt là lại xin phép về hộ thầy u mấy ngày đấy. Mỗi lần về, chúng đều mang vài chục triệu về cho gia đình xây cất nhà và mua xe máy. Tiếng là làm nghề này nhưng cũng có đứa có người yêu. Tối nào cũng thấy người yêu chở đến làm”.
Ông Hoàng Trung Hiếu, Phó Chủ tịch UBND quận Đồ Sơn nói: “Ở đây có tệ nạn xã hội kiểu mại dâm. Họ trá hình bằng cách núp dưới bóng nhân viên lễ tân nhà hàng, nhà nghỉ”. Cả khu du lịch hiện có gần 118 nhà nghỉ với gần 2.000 phòng. Riêng khu Bộ Xây dựng khoảng 20 và Xó Lặng gần 10 nhà nghỉ.
Theo Gia Đình
Có cô đi khách 50 lần một ngày.
Một người làm nghề xe ôm ở Đồ Sơn hồ hởi khoe với nam thanh niên mới xuống: “Ở đây có hai nơi là điểm tập trung cho khách hàng giải trí. Một là Xó Lặng ở khu 1, hai là khu 203 hay khu Bộ Xây dựng. Chẳng biết các bác sành chơi ở những đâu, nhưng đến Đồ Sơn thì cứ mà phê. Dịch vụ ở đây cực chuyên nghiệp. Giá cả thì có giá chung rồi. Khỏi lo đi”.
Thấy khách nghi ngờ, anh ta bồi thêm: "Ôi, giời! Bác không hiểu thế nào là chuyên nghiệp hả? Toàn hàng thửa từ núi rừng đấy. Mông to, ngực to lại săn chắc, dưới xuôi mình kiếm đâu ra. Thôi, bác thích thì nhích luôn đi. Chiều nay cuối tuần dễ khan hàng đấy".
Vừa nói xong thì có cuộc gọi vào điện thoại nhắc xe ôm ra bến nhận hàng. Nhảy vội lên xe, gã ngoái lại nhắc: “Em phải đi làm nhiệm vụ đây. Hàng đang về bến. Em phải ra đón. Lưu cái số của em vào rồi có gì cứ gọi. Em đón con bé từ Lào Cai xuống. Chủ vừa gọi ra đón. Nếu bác máu, em nói bà chủ cho bác mở hàng luôn”.
Dân chơi sành sỏi đều nhận định, khu nhà nghỉ Bộ Xây dựng - "lãnh địa" của mại dâm đồng giá. Khu vực này trước đây, thời kỳ Pháp thuộc, từng là khu vực hoạt động mại dâm phục vụ sĩ quan và binh lính Pháp mang tên "Nhà Thổ". Ngày nay, hoạt động mại dâm nơi đây cũng hoành tráng không kém.
Cũng giống như trâu chọi, việc săn tìm các cô gái đẹp để đưa về Đồ Sơn phục vụ đòi hỏi rất công phu và đầy kỹ thuật. Ban đầu, các ông trùm, bà trùm phải cử người đi trinh sát, tìm kiếm xem nơi đâu có gái rồi ra thông báo tuyển nhân sự làm việc tại khu du lịch Đồ Sơn với các vị trí thu ngân, lễ tân... Cũng có trường hợp đòi hỏi kỹ thuật hơn buộc chủ trò phải tung con chim mồi vào tán tỉnh cô gái nào ưng ý rồi đưa về “ra mắt” gia đình. Mỗi người đi rủ thêm bạn bè. Dần dần cả thôn kéo nhau đi làm vì thu nhập khủng.
“Hàng” Đồ Sơn chủ yếu mang từ các vùng núi như Lai Châu, Yên Bái, Lào Cai, Cao Bằng, Tuyên Quang, Thanh Hóa... Theo lời một ông trùm từng nổi tiếng về kinh doanh món hàng này nay đã giải nghệ, để tìm được nguồn hàng ưng ý, các trùm phải cử một “trinh sát” nằm vùng tại các vùng quê.
Nhiệm vụ của “trinh sát” là tìm kiếm, phát hiện nhân tố vừa mắt, có hoàn cảnh éo le, gia cảnh khó khăn đang khát khao tìm kiếm việc làm dưới xuôi thì nhào vô với vai trò “đi tìm nhân viên chạy bàn, thu ngân” cho nhà hàng du lịch. Ở núi rừng, cả đời chưa một lần được thấy biển, nghe đi Hải Phòng, làm tại khu du lịch, em nào em nấy mắt tròn xoe háo hức đi luôn.
Giữ đúng lời hứa là làm thu ngân, chạy bàn, các em được chủ phân công làm lễ tân. Cái trò, con gà tức nhau ở tiếng gáy, nhìn mấy em cave cũng trạc tuổi mình mà sao lúc nào cũng áo quần súng sính, son phấn lòe loẹt, nhàn nhã đi ra đi vào mà tiền tiêu không biết mệt, mấy em thôn nữ tò mò gạ chủ "muốn được làm như mấy bạn kia”.
Ông trùm lại kể tiếp: “Chuyện hoạt động mại dâm ở đây như một lẽ thường. Mùa hè không đông bằng mùa đông vì ít gặp người quen. Chủ nhà nghỉ giờ làm ăn tinh quái hơn trước, chẳng dại gì nuôi đống gái ở trong này vì chẳng may bắt được, có mà toi.
Thông thường, hàng được tập kết ở một ngôi nhà trong làng. Khi nào có khách, sẽ có xe ôm chạy vào chuyển đi. Hàng ở đây đều đồng giá 250.000 đồng mỗi lần một tiếng. Nếu qua đêm thì một triệu đồng mỗi đêm. Ngoài ra, nếu xe ôm chở đi theo yêu cầu của khách tới khách sạn nào đó thì khách phải trả thêm 50.000 đồng. Mỗi lần đi khách, cave lại trích cho ông trùm, bà trùm 130.000 đồng. Trung bình mỗi ngày, các trùm thu được 10 đến 11 triệu đồng từ nguồn hàng này.
Một anh khách đi tìm "hàng" đang ngó nghiêng thì bỗng giật bắn mình, nghe tiếng một em tóc vàng, son phấn lòe loẹt, quần soóc ngắn nói chuyện qua điện thoại oang oang: “Con Hân vừa đạp xe đi tìm khách đấy. Nó siêu thật. Suốt từ đêm tới chiều, nó đi được 49 lần. Giờ nó quyết đạp xe đi tìm vị khách thứ 50 để phá kỷ lục”.
Chập tối, gái mại dâm bắt đầu vào vị trí ngồi chào khách.
Giật mình thấy khách đang đứng gần nhìn mình điệu soi mói, em tóc vàng liền hỏi: “Đi không anh?”. Anh chàng ậm ừ giây lát thì bị em trợn mắt lườm:“Hãm! Mới mở mắt ra đã ám quẻ” rồi bỏ đi.
Theo lời một bà chủ nhà nghỉ, bản thân cave ở đây cũng rất ý thức về tút “hàng”. Tranh thủ những ngày “đèn đỏ”, các em lại đi xe ôm vào thành phố tân trang sắc đẹp như xăm môi, mắt, mí và cả tắm trắng để hút khách. Các em dù làm được nhiều tiền như thế, nhưng không hiểu sao đến khi làm đẹp vẫn phải là bà chủ ứng tiền rồi khấu trừ sau. Trung bình một tháng, mỗi em làm việc 25 ngày. Mỗi ngày đi khách khoảng 20 lần.
Những hôm Đồ Sơn có trâu chọi, hàng cháy khủng khiếp. Các khách chỉ có mà ngồi đợi như kiểu “trâu một ra, trâu hai vào”, thậm chí có em chẳng kịp mặc quần áo. Bà chủ tiếp thêm: “Trông vậy thôi nhưng cứ đến mùa gặt là lại xin phép về hộ thầy u mấy ngày đấy. Mỗi lần về, chúng đều mang vài chục triệu về cho gia đình xây cất nhà và mua xe máy. Tiếng là làm nghề này nhưng cũng có đứa có người yêu. Tối nào cũng thấy người yêu chở đến làm”.
Ông Hoàng Trung Hiếu, Phó Chủ tịch UBND quận Đồ Sơn nói: “Ở đây có tệ nạn xã hội kiểu mại dâm. Họ trá hình bằng cách núp dưới bóng nhân viên lễ tân nhà hàng, nhà nghỉ”. Cả khu du lịch hiện có gần 118 nhà nghỉ với gần 2.000 phòng. Riêng khu Bộ Xây dựng khoảng 20 và Xó Lặng gần 10 nhà nghỉ.