[h=2](Soha.vn) - Tôi và em cùng công ty. Chúng tôi đều là trai đã có vợ và gái đã có chồng, gặp gỡ và vồ vập nhau trong mối quan hệ… lén lút.[/h]
Lý do của tôi...
Người ta vẫn thường nói “Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén” thế nhưng chúng tôi ngay khi mới gặp đã “bắt sóng” khá nhanh. Làm việc cùng nhau mỗi ngày, chia sẻ cùng nhau nhiều khó khăn, dần dà chuyện nảy nở tình yêu đến là điều dễ hiểu.
Người ta bảo cái gì càng thiếu thì càng khao khát, tôi không hiểu sao chúng tôi đều có gia đình, chẳng xa lạ gì với chuyện gối chăn thế mà mỗi lần gặp em tôi đều…có cảm giác rất lạ.
Tôi luôn mệt mỏi khi nghĩ đến vợ, mỗi khi tôi đặt chân về nhà là vợ tôi lại tra tấn bằng hàng trăm câu hỏi khác nhau, đầu óc tôi lại rối tinh lên vì tiền bạc, con cái với đủ mọi câu phàn nàn của vợ.
Còn em, mỗi lần em đi lại, với dáng đi uyển chuyển của mình đều khiến tôi phải lén lút… ngắm nhìn.
Nhiều khi đứng cạnh nhau, nghe thấy hơi thở gấp gáp của em, và tôi cũng rạo rực…
Những khoảnh khắc đi chung cầu tháng máy, ngồi chung một căn phòng đều khiến tôi muốn có em ngay lập tức.
Những lúc trong cầu thang máy, tôi chỉ muốn có em (Ảnh minh họa)
Em là gái một con, quả thực… trông mòn con mắt. Nhìn em hấp dẫn hơn bất cứ cô gái đôi mươi nào.
Tôi chỉ có sở thích là đàn bà… thay vì những cô gái còn trẻ. Tôi luôn cảm thấy rằng những cô gái trẻ thật sự rất nhạt nhẽo, họ chỉ biết làm nũng, thiếu kinh nghiệm sống và luôn làm tôi phiền lòng về tính trẻ con của mình.
Phụ nữ đã kết hôn thì khác, họ chững chạc, trưởng thành và hơn hết, có kinh nghiệm chăn gối rất tuyệt. Và đặc biệt là họ không bám như gái trinh.
Em đáp ứng được tất cả những điều đó.
Quả thực biết người biết ta trăm trận trăm thắng, tôi chiếm lĩnh được em ngoài vẻ ngoài lịch lãm, phong thái hào hoa của mình.
Tôi thích… tạm trú với người tình. Vì vậy, không biết từ khi nào chúng tôi cứ trưa đến là đi thuê phòng nghỉ trưa bằng những lý do như… đi gặp đối tác. Chúng tôi mỗi người một phương tiện đi lại, và cùng gặp gỡ nhau ở… thiên đường tình ái.
Hàng ngày, vợ tôi vẫn giữ thói quen nấu cơm hộp cho tôi mang đi làm. Suất cơm đó đến buổi trưa lại được tôi chia cùng cô nhân viên… trong nhà nghỉ. Vợ tôi là lượt quần áo, xức nước hoa thơm phức càng làm cho tôi “ấn tượng” hơn trong mắt cô gái xinh đẹp này.
Tôi thì quan niệm, mỗi người đều lựa chọn cho mình cách sống, miễn là họ cảm thấy ổn và không ảnh hưởng đến những người xung quanh là được. Vợ tôi không biết, nhân viên không biết nên tôi cứ thoải mái mà… ngoại tình.
Nguyên nhân của em...
Em thì vướng nhiều ràng buộc. Em tâm sự chuyện gia đình. Em tưởng chừng đã có một cuộc sống no đủ, hạnh phúc, với một người chồng, một người con. Em chăm lo, vun vén cho gia đình.
Thế nhưng chính chồng em lại là người phản bội. Em đã bắt gặp chính đứa con gái lạ ngồi nghiễm nhiên trên chính chiếc giường ngủ của em… trong tình trạng “trai trên gái dưới”.
Vợ chồng em ly thân từ đó. Em đến với tôi, không phải để trả thù đời, trả thù chồng, không phải vì muốn phá vỡ gia đình tôi.
Em mang tâm trạng thất vọng, hụt hẫng vì tình cảm bấy lâu nay xây đắp bỗng chốc sụp đổ. Sau cú sốc lớn nhất đã từng gặp em trở nên trống rỗng.
Em cũng có những khao khát tình cảm, những nhục dục đơn thuần khi con tim lên tiếng. Em có phải thầy tu đâu mà có thể không sex với chồng con và không sex với bồ.
Tôi thấy thương em.
Và bù đắp lòng thương đó bằng cách quan tâm, săn sóc em.
Tôi và em như hai con thiêu thân...
Tôi và em như hai con thiêu thân... (Ảnh minh họa)
Cơ quan tôi đã có không ít những câu chuyện rùm beng của chuyện mối tình ngoài vợ, ngoài chồng làm gia đình tan vỡ. Tôi và em biết thế nên cần cẩn thận và khéo léo hơn với tình yêu công sở này.
Công ty tổ chức buổi lễ giáng sinh, tiệc tất niên hay tân niên, hoặc đơn giản chỉ là những bữa tiệc nhỏ chúc mừng chị em phụ nữ nhân ngày 8-3, 20-10, dù là ngày gì, tôi và em cũng không đi cùng nhau đến tham dự, ngay cả việc đứng cạnh nhau quá lâu cũng dễ khiến người khác nghi ngờ.
Dù biết như vậy là sai trái, là tồi tệ vơi vợ con, và tôi cũng trở thành một kẻ vô cùng đốn mạt… nhưng tôi vẫn không thể nào thoát ra được cái lưới tình không có luân thường, đạo đức ấy.
Em cũng như vậy, ban ngày hạnh phúc với tôi nơi nhà nghỉ. Tối về với chồng trong sự cô đơn gối chiếc.
Chúng tôi như những kẻ ăn vụng quen mui, cứ có cơ hội là nhảy vào nhau như hai con thiêu thân. Thời gian mối quan hệ không lành mạnh, tốt đẹp ấy của chúng tôi cũng đã kéo dài được đến gần hai năm trời mà vẫn không ai biết.
Lý do của tôi...
Người ta vẫn thường nói “Lửa gần rơm lâu ngày cũng bén” thế nhưng chúng tôi ngay khi mới gặp đã “bắt sóng” khá nhanh. Làm việc cùng nhau mỗi ngày, chia sẻ cùng nhau nhiều khó khăn, dần dà chuyện nảy nở tình yêu đến là điều dễ hiểu.
Người ta bảo cái gì càng thiếu thì càng khao khát, tôi không hiểu sao chúng tôi đều có gia đình, chẳng xa lạ gì với chuyện gối chăn thế mà mỗi lần gặp em tôi đều…có cảm giác rất lạ.
Tôi luôn mệt mỏi khi nghĩ đến vợ, mỗi khi tôi đặt chân về nhà là vợ tôi lại tra tấn bằng hàng trăm câu hỏi khác nhau, đầu óc tôi lại rối tinh lên vì tiền bạc, con cái với đủ mọi câu phàn nàn của vợ.
Còn em, mỗi lần em đi lại, với dáng đi uyển chuyển của mình đều khiến tôi phải lén lút… ngắm nhìn.
Nhiều khi đứng cạnh nhau, nghe thấy hơi thở gấp gáp của em, và tôi cũng rạo rực…
Những khoảnh khắc đi chung cầu tháng máy, ngồi chung một căn phòng đều khiến tôi muốn có em ngay lập tức.
Những lúc trong cầu thang máy, tôi chỉ muốn có em (Ảnh minh họa)
Em là gái một con, quả thực… trông mòn con mắt. Nhìn em hấp dẫn hơn bất cứ cô gái đôi mươi nào.
Tôi chỉ có sở thích là đàn bà… thay vì những cô gái còn trẻ. Tôi luôn cảm thấy rằng những cô gái trẻ thật sự rất nhạt nhẽo, họ chỉ biết làm nũng, thiếu kinh nghiệm sống và luôn làm tôi phiền lòng về tính trẻ con của mình.
Phụ nữ đã kết hôn thì khác, họ chững chạc, trưởng thành và hơn hết, có kinh nghiệm chăn gối rất tuyệt. Và đặc biệt là họ không bám như gái trinh.
Em đáp ứng được tất cả những điều đó.
Quả thực biết người biết ta trăm trận trăm thắng, tôi chiếm lĩnh được em ngoài vẻ ngoài lịch lãm, phong thái hào hoa của mình.
Tôi thích… tạm trú với người tình. Vì vậy, không biết từ khi nào chúng tôi cứ trưa đến là đi thuê phòng nghỉ trưa bằng những lý do như… đi gặp đối tác. Chúng tôi mỗi người một phương tiện đi lại, và cùng gặp gỡ nhau ở… thiên đường tình ái.
Hàng ngày, vợ tôi vẫn giữ thói quen nấu cơm hộp cho tôi mang đi làm. Suất cơm đó đến buổi trưa lại được tôi chia cùng cô nhân viên… trong nhà nghỉ. Vợ tôi là lượt quần áo, xức nước hoa thơm phức càng làm cho tôi “ấn tượng” hơn trong mắt cô gái xinh đẹp này.
Tôi thì quan niệm, mỗi người đều lựa chọn cho mình cách sống, miễn là họ cảm thấy ổn và không ảnh hưởng đến những người xung quanh là được. Vợ tôi không biết, nhân viên không biết nên tôi cứ thoải mái mà… ngoại tình.
Nguyên nhân của em...
Em thì vướng nhiều ràng buộc. Em tâm sự chuyện gia đình. Em tưởng chừng đã có một cuộc sống no đủ, hạnh phúc, với một người chồng, một người con. Em chăm lo, vun vén cho gia đình.
Thế nhưng chính chồng em lại là người phản bội. Em đã bắt gặp chính đứa con gái lạ ngồi nghiễm nhiên trên chính chiếc giường ngủ của em… trong tình trạng “trai trên gái dưới”.
Vợ chồng em ly thân từ đó. Em đến với tôi, không phải để trả thù đời, trả thù chồng, không phải vì muốn phá vỡ gia đình tôi.
Em mang tâm trạng thất vọng, hụt hẫng vì tình cảm bấy lâu nay xây đắp bỗng chốc sụp đổ. Sau cú sốc lớn nhất đã từng gặp em trở nên trống rỗng.
Em cũng có những khao khát tình cảm, những nhục dục đơn thuần khi con tim lên tiếng. Em có phải thầy tu đâu mà có thể không sex với chồng con và không sex với bồ.
Tôi thấy thương em.
Và bù đắp lòng thương đó bằng cách quan tâm, săn sóc em.
Tôi và em như hai con thiêu thân...
Tôi và em như hai con thiêu thân... (Ảnh minh họa)
Cơ quan tôi đã có không ít những câu chuyện rùm beng của chuyện mối tình ngoài vợ, ngoài chồng làm gia đình tan vỡ. Tôi và em biết thế nên cần cẩn thận và khéo léo hơn với tình yêu công sở này.
Công ty tổ chức buổi lễ giáng sinh, tiệc tất niên hay tân niên, hoặc đơn giản chỉ là những bữa tiệc nhỏ chúc mừng chị em phụ nữ nhân ngày 8-3, 20-10, dù là ngày gì, tôi và em cũng không đi cùng nhau đến tham dự, ngay cả việc đứng cạnh nhau quá lâu cũng dễ khiến người khác nghi ngờ.
Dù biết như vậy là sai trái, là tồi tệ vơi vợ con, và tôi cũng trở thành một kẻ vô cùng đốn mạt… nhưng tôi vẫn không thể nào thoát ra được cái lưới tình không có luân thường, đạo đức ấy.
Em cũng như vậy, ban ngày hạnh phúc với tôi nơi nhà nghỉ. Tối về với chồng trong sự cô đơn gối chiếc.
Chúng tôi như những kẻ ăn vụng quen mui, cứ có cơ hội là nhảy vào nhau như hai con thiêu thân. Thời gian mối quan hệ không lành mạnh, tốt đẹp ấy của chúng tôi cũng đã kéo dài được đến gần hai năm trời mà vẫn không ai biết.