“Dị nhân” kỳ lạ hút đạn trong người bằng… ống tre

Jolie

Member
Ông rút ống nứa ra, miệng rì rầm niệm thần chú rồi nhúng nó vào chén rượu đã để sẵn dưới mâm. Chén rượu bỗng đen kịt và điều kì lạ xảy ra, một mảnh đạn trôi từ trong ống tre rơi xuống.



IMG9439.jpg


"Ma hút" Vi Văn Cán, truyền nhân của ông Lường Văn Hối đốt nến tìm bệnh.


Cõi Tây Bắc mù sương luôn ẩn chứa đầy rẫy những điều khó hiểu, thần bí đến hoang đường. Trong một chuyến đi công tác tại vùng cao Sơn La, anh bạn đồng nghiệp, nhà báo Hà Bắc (Báo Sơn La) kể cho tôi nghe một sự việc mà anh nhìn thấy tận mắt. Theo anh, đây là một trong những chuyện kỳ lạ nhất mà bản thân đã được chứng kiến trong suốt cuộc đời làm báo.

Sự việc xảy ra cho đến nay đã khá lâu, nhưng anh vẫn nhớ rõ từng chi tiết. Đó là một buổi chữa bệnh ở bản Pá Công, xã Huổi Một, huyện Sông Mã, Sơn La. Người bị thương là một thanh niên dân tộc Thái ở tận huyện Phù Yên, cách đó hơn 100km.

Anh chàng người Thái, trong một lần đi săn trên rừng đã bị dân bản bắn nhầm bằng súng kíp. Súng kíp có diện sát thương rộng. Mỗi lần bắn có hàng trăm đầu đạn nhỏ như hạt vừng tóe ra. Bản thân anh ta bị dính tới hơn 30 mảnh đạn găm chi chít trên người, gục ngã tại chỗ.

Dân bản vội cáng người thanh niên đó tới bệnh viện huyện. Tuy nhiên, các bác sĩ ở đây lắc đầu chào thua trước thương tích trầm trọng này, anh ta được trả về thôn bản. Gia đình coi như chấp nhận sự thật, đã chuẩn bị hậu sự và mời thầy mo đến làm lễ.

Đúng phút cuối, một người đến mách với gia đình rằng, ở một bản thuộc huyện Sông Mã xa xôi, giáp ngay biên giới Lào, có một ông thầy lang của dân tộc Xinh Mun được mệnh danh là “ma hút”, có khả năng hút hết các đầu đạn găm trong người và chữa lành các vết thương. Tên ông là Lường Văn Hối.

Còn nước còn tát, gia đình vội thuê ngay một chiếc xe, cáng anh chàng bị thương lên ôtô đi vào huyện Sông Mã với tia hy vọng cuối cùng.

Sự việc xảy ra lúc anh bạn đồng nghiệp của tôi đang tác nghiệp ở huyện Phù Yên, Sơn La. Nghe thấy câu chuyện như vậy, anh vội xin dân bản đi theo cùng chuyến xe với mong muốn được chứng kiến tận mắt.

IMG9425.jpg


"Ma hút" Vi Văn Cán.

Đến bản Pá Công, cũng là lúc anh chàng người Thái rơi vào trạng thái mê man bất tỉnh, không biết gì nữa, hơi thở cực kỳ yếu ớt. Ông thầy lang vội bày ra mâm cúng nhỏ bao gồm một bát hương, bát gạo sống, hai quả trứng gà, bát nước màu đen có cắm một nhành cây, và ba chén rượu.

Ông lang ngay tức khắc thắp một nén hương, rì rầm khấn vái bằng những ngôn ngữ rất khó hiểu.

Lát sau, ông thắp một ngọn nến đỏ rực, và cho nguyên ngọn nến vào miệng. Sau đó, ông quay lại phả toàn bộ hơi nóng vào mặt anh chàng người dân tộc Thái.

Sau đó, ông đưa ngọn nến đang cháy huơ huơ quanh người nạn nhân mấy vòng. Như đã phát hiện ra các vết thương, ông bắt đầu quá trình hút các mảnh đạn súng kíp.

Dụng cụ hút đạn là một ống tre cũ kĩ, màu đen, dài khoảng 30cm. Ông lang dùng lưỡi liếm vào một đầu ống tre, đầu kia dính chặt vào vết thương của bệnh nhân.

Một lúc sau, ông rút ống ra, rì rầm niệm thần chú và nhúng nó vào mấy chén rượu đã để sẵn dưới mâm. Chén rượu bỗng chốc đen kịt và điều kì lạ xảy ra, nguyên một mảnh đạn trôi từ trong ống tre rơi xuống.

Tổng cộng hơn ba mươi lần dùng ống hút làm như vậy, ông lang đã rút ra được hơn 30 mảnh đạn súng kíp găm khắp người anh thanh niên dân tộc Thái. Không hề thấy có một vết máu nào xuất hiện, sắc mặt anh thanh niên đã bớt tím tái hơn.

Tiếp đó, ông bảo người nhà đi xuống bếp lấy con dao phay đang nung đỏ rực trong bếp lò. Cầm con dao đang cháy, ông thản nhiên lè lưỡi liếm vào sống dao và quay lại thổi phù vào mặt bệnh nhân. Anh bạn đồng nghiệp ngạc nhiên đến há hốc cả miệng khi mỗi lần ông lang liếm dao. Tiếng cháy xèo xèo trong khi khuôn mặt ông vẫn bình thản, như không có chuyện gì xảy ra.

Sau mấy lần liếm và thổi, sắc mặt bệnh nhân đã dần dần trở lại bình thường, hơi thở không còn yếu ớt như trước nữa. Ông quay lại bảo với người nhà rằng đã hút hết tất cả các đầu đạn găm trong người. Cho về nhà nghỉ ngơi an dưỡng, trong vòng một tuần đến hai tuần, bệnh nhân sẽ hoàn toàn bình phục.

Anh bạn đồng nghiệp không tin những sự việc thần kỳ đến như vậy, nên anh tích cực theo dõi. Nhưng đúng hai tuần sau, anh vào bản Pá Công đã thấy gia đình anh thanh niên người Thái mang theo cơ man bao nhiêu là lễ vật lên tìm thầy lang, cảm tạ ơn cứu mạng.

Tuy nhiên, ông nhất quyết không nhận bất cứ một đồng tiền nào của họ, chỉ lấy một ít bánh trái và chai rượu bồi dưỡng. Ông bảo rằng ông chữa bệnh không phải vì tiền.

Có nhiều lý do khác nhau mà anh bạn đồng nghiệp đã không đưa câu chuyện kì lạ mà mình đã được chứng kiến ấy lên báo chí. Lần này, nhân chuyến đi vào huyện Sông Mã, anh rủ tôi tìm vào bản Pá Công để tìm hiểu sâu hơn về sự việc này.

Điều đáng tiếc là khi chúng tôi đến thì nhận được tin “ma hút” đã qua đời cách đây không lâu.

Tuy nhiên, những “tuyệt kỹ” của ông đã có truyền nhân, đó là Vi Văn Cán, người con rể của “ma hút”, và cũng là người duy nhất được lựa chọn.

Còn tiếp…​
 
Back
Top