Bi hài chuyện đại gia xổ số chơi ngông

G

Guest

Guest
Để có chiến hữu, ông chọn cách các vương gia ở thời phong kiến vẫn sử dụng để kéo mặc khách là "ba ngày một tiệc nhỏ, năm ngày một tiệc to". Căn nhà hai tầng ông vừa sắm, không ngày nào là không có tiếng cười nói, tiếng cụng ly, âm thanh chát chúa của dàn karaoke trị giá khoảng 50 triệu đồng...
Ông Châu Văn Sang, bán vé số dạo ở huyện Vĩnh Cửu, Đồng Nai. Ông Sang nghèo, lang bạt từ An Giang về Đồng Nai, sống nhờ nhà một người bạn nhằm kiếm đường mưu sinh. Chủ một đại lý vé số biết chuyện, thương tình ứng cho ông 50 tờ vé số để đi bán kiếm sống qua ngày. Có lần, bán không hết còn dư lại 2 tờ vé số loại 10 nghìn đồng mà đã đến sát giờ xổ số. Nhẩm lại số tiền lời đã được hơn 30 nghìn, ông Sang chặc lưỡi, quyết định giữ lại 2 tờ vé số trên để cầu may.
Ngờ đâu, 2 tờ vé số với giá trị giải thưởng độc đắc của mỗi tờ 1,5 tỉ trúng thật. Sau khi trừ thuế, ông Sang nhận được 2,7 tỉ. Cho ông bạn cũ cả trăm triệu gọi là trả ơn, ông Sang nhanh chóng sắm cho mình căn nhà hai tầng trong hẻm với số tiền gần 1 tỉ đồng. Còn dư 1,7 tỉ, ông bắt đầu thụ hưởng cuộc sống của một người lắm tiền.
Bỏ hẳn nghề bán vé số, thời gian thừa trong ngày rất nhiều, bà con thân thuộc thì chẳng có ai, nên để có thể duy trì cuộc vui, buộc ông Sang phải có thêm chiến hữu. Để có chiến hữu, ông chọn cách các vương gia ở thời phong kiến vẫn sử dụng để kéo mặc khách là "ba ngày một tiệc nhỏ, năm ngày một tiệc to".

Căn nhà hai tầng ông vừa sắm, không ngày nào là không có tiếng cười nói, tiếng cụng ly, âm thanh chát chúa của dàn karaoke trị giá khoảng 50 triệu đồng... Những cuộc vui thâu đêm khiến ông Sang cảm thấy mình đúng là đại gia thứ thiệt, nghĩ đến cái cảnh ngày ngày đi bộ mươi cây số, bán được tờ vé số kiếm 500 đồng tiền lời ông bỗng rùng mình.
Mới trúng độc đắc, nên để xứng với cái thương hiệu của mình, khách đến uống rượu nhà ông bao giờ khi về cũng được tặng một phong bì vài trăm nghìn để lấy hên. Chưa hết, nhậu hoài thì cũng buồn, ông còn bày ra trò đánh bài giết thời gian. Vừa được cơn say kích thích, lại vừa sẵn tiền, ông Tâm chơi bài miệt mài. Có khi hứng lên, ông nhào sang cả bóng đá dẫu không biết anh cầu thủ đỏm dáng David Beckham là người nước nào, hoặc vua bóng đá Pele có màu da trắng hay đen...
Mặc, tiền từ trên rơi xuống, ông cứ chơi cho thỏa một trận cười. Đến khi nụ cười tắt, thì cũng là lúc ông lủi thủi dọn đồ đạc ra sân vì căn nhà đã... kịp bán lại cho người khác để trả nợ do thua cờ bạc. Nghe đâu, sau khi bán nhà trong túi còn vài chục triệu, ông quyết định về lại quê cũ ở An Giang để kiếm cho mình một cơ hội khác.
Trong quá trình thực hiện phóng sự này, tôi còn biết được chuyện có chị từ miền Trung vào Sài Gòn mướn nhà trọ ở quận Tân Bình, bán chè gánh mưu sinh. May mắn thế nào chị trúng số được 300 triệu. Có tiền trong tay, chị đổi tính hẳn. Tự dưng trở chứng, bỏ buôn bán để lao vào... kinh doanh đề. Gửi được một ít tiền trúng số về quê, số còn lại, chị quẳng vào những con số mà chị cho rằng đã được báo trước trong các giấc mơ của mình. Chị lậm đề đến mức, vài tháng sau ngày trúng số, chị phải bỏ về miền Trung nhằm... trốn nợ.


View attachment 6660
Phần lớn những người trúng xố đều bị choáng ngợp trước khoản tiền khổng lồ mà mình có... (ảnh minh họa)
Một chủ đại lý vé số lớn ở quận 11, nói với tôi rằng hiện tại, khi người trúng số độc đắc có nhu cầu đổi tiền, họ không cần phải đến công ty. Chỉ cần ở nhà, cho người ra đại lý vé số báo tin, đại lý vé số sẽ cử người mang tiền đến tận nhà để trao giải. Dĩ nhiên, chỉ những đại lý lớn mới có đủ tiềm lực để đổi những giải độc đắc có số tiền vài tỉ đồng.
Khi đổi giải, chủ vé số sẽ bị khấu trừ thuế thu nhập 10%, chủ đại lý vé số ăn hoa hồng thêm 0,7% trên tổng số tiền người trúng số được lãnh. Chuyện đi đổi vé số trúng cũng lạ. Ông chủ nói với tôi rằng có khi tự nhiên được một số tiền quá lớn, nên những người trúng số rất cảnh giác với người lạ.
Có lần, khi mang 1 tỉ đồng đi đổi cho một người dân làm nghề thợ hồ, ông chủ đại lý vé số sởn cả gai ốc khi thấy cán dao thập thò trong túi quần người trúng số.
"Hóa ra, họ sợ mình cướp vé số của họ. Mà cũng có nhiều trường hợp cướp vé số độc đắc đã xảy ra đó thôi. Nên khi đi đổi vé độc đắc, mình phải rất cảnh giác và tạo cho họ sự tin tưởng, chứ không thì... dẫu có đi nhiều người để bảo vệ, nhưng ai dám chắc chuyện gì sẽ xảy ra", ông chủ đại lý nói.
Một điều khá đặc biệt, theo lời ông chủ này thì khi đi đổi vé số trúng cho người nghèo thích hơn đổi vé trúng cho người giàu. Ông chủ đại lý kể rằng: "Người nghèo hào sảng lắm, họ trúng cỡ nửa tỉ, lì xì lại cho mình tầm chục triệu là hết sức bình thường. Khi họ vui, có khi họ còn rút ra cả cọc tiền không cần đếm, chìa rất mạnh tay trước mặt mình nói kẻ cả rằng cầm mà đổ xăng xe. Còn người giàu, hình như đã quen với tiền lớn, nên đổi cả tỉ tiền độc đắc mà boa cho lái xe của mình đúng... 100 nghìn".
Xung quanh tờ vé số cũng có lắm chuyện bi hài. Như trường hợp ông già bán vé số ở quận Bình Thạnh. Cứ đến trưa vắng, ông lại lần vào các con hẻm nhỏ, hét vang lên rằng "Đêm qua, thần tài báo mộng cho tôi. Khu phố này sẽ có người trúng số độc đắc vài tỉ đồng, bà con nào tin thì nhanh nhanh mua vé số. Bà con nào không tin, thấy người ta mang bao tiền về nhà thì đừng ghen tức". Y như rằng, sau tiếng rao của ông, cả khu phố tập trung lại giành nhau mua cho bằng được xấp vé số trên tay ông.
Mà vé số do "thần tài báo mộng", nên giá bán bao giờ cũng cao hơn giá được ghi trên vé số. Nhưng có sao đâu, với cả tỉ đồng cho giải đặc biệt, thì tấm vé số 10 nghìn được bán thành 12 hay 15 nghìn vẫn là giá quá rẻ. Để rồi, qua 16 giờ ngày ấy, người dân ở khu phố tập trung lại để... nguyền rủa "thằng cha bán vé số già mà còn đi lừa đảo". Có lần, tôi còn thấy chuyên gia "nằm mơ thấy thần tài" lặp lại lời rao đó ở quận Phú Nhuận (!?).
Để đưa những người có giấc mơ tỉ phú sau một đêm vào tròng, giới bán vé số cũng có lắm chiêu. Chẳng hạn, đi ngang quán cà phê, vô tình xấp vé số trên tay cô gái bỗng nhiên rớt xuống trước mặt vị khách ngồi bàn đầu vài tờ. Cô gái nhanh chóng nhặt lên, ông khách ngồi trong quán thấy cảnh đó tin là điềm may mắn đã chọn mình, bèn nhào ra đòi mua những tờ vé số vừa rớt ra khỏi xấp. Cô gái ú ớ nói, nhặt vé số lên đâu nhớ tờ nào rơi tờ nào không rơi. Và để nuôi dưỡng niềm hy vọng, không còn cách nào khác là khách phải bỏ ra vài trăm nghìn, mua toàn bộ vé số trên tay cô gái.
Đến chiều, sau khi dò vé số, lại lẩm bẩm tự mắng mình rằng "Đúng là thằng ngu, sống đến từng tuổi này mà còn dại, bị nó gạt cho một vố nặng. Dại thiệt!"
 

Attachments

  • 1..jpg
    1..jpg
    43.6 KB · Views: 0
Back
Top