Dân chơi 'lên đồng' với loại cỏ thơm gây nghiện

Jolie

Member
Đẳng cấp phụ thuộc vào từng loại cỏ
Dạo quanh khu vực Hà Nội, địa bàn "đóng đô" của các quán trà đá vỉa hè nổi tiếng như Ngã Tư Sở, phố Nhà Thờ, Cát Linh..., chúng tôi thấy luôn chật cứng những nhóm thanh niên trẻ. Hầu hết là sinh viên, thậm chí không ít bóng dáng áo đồng phục của học sinh cấp ba.
Theo Anh Tuấn, một dân chơi chuyên "ngồi đồng" tại các quán trà đá khu vực phố Cát Linh, Bích Câu, công nghệ để tự chế biến một điếu thuốc lá quấn cỏ thơm khá đơn giản. Lá cỏ sau khi thu hoạch được đem phơi khô và tán nhỏ như thuốc lào. Giấy quấn là loại giấy OCB chuyên dùng để gói thuốc lá mới đảm bảo độ "bắt lửa". Tự hào là người đã từng làm bạn với thú chơi này hơn một năm nay, Tuấn chia sẻ kinh nghiệm: "Hầu như toàn bộ cây cỏ đều được tái chế để sử dụng.
Tuy nhiên độ "phê tới bến" hay không còn phụ thuộc vào từng bộ phận của cây cỏ. "Ngọt nước" nhất vẫn là phần búp non. Để đảm bảo chất lượng được giữ nguyên, phần búp này chỉ nên phơi tái, qua từ một đến hai nắng là đã có thể đưa vào sử dụng. Loại này thường được mua bán trao tay, nghĩa là chỉ dành cho khách quen. Khách có nhu cầu chỉ cần gọi điện là có "hàng".
4cfa271a8d43d8164ceb641ab5045ef8-1.jpg

Dân chơi cho rằng, cỏ thơm được vò nát trộn với thuốc lá để quấn sẽ tiết kiệm được chi phí
Tuy nhiên, theo Anh Tuấn, cỏ loại một mức giá dao động 2,5 - 3 triệu đồng/lạng. Thời điểm khan hiếm "hàng", giá còn được đẩy lên tới gần bốn triệu đồng/lạng. Cũng theo Anh Tuấn, thì loại cỏ này hoàn toàn "chất", không bị "lồng phồng" do phơi khô nên khi quấn thành thuốc sẽ chặt tay và đỡ tốn hơn. Mặt khác, khói "đượm" hơn hẳn loại ba gồm cành, lá già được phơi khô để ép thành thuốc. "Hàng" loại một, khi hút, độ khoan khoái dễ chịu kéo dài hơn, còn khi hết hơi thuốc cảm giác bứt rứt không yên cũng được "trấn áp" rất nhiều.
Nhiều người cho biết, việc "bắn" thuốc theo nhóm để cho thêm phần... "phê", thậm chí sự chia sẻ "phê" sẽ nhiệt tình hơn. Anh Tuấn kể, có những chuyện bình thường chia sẻ cho người khác rất khó khăn, nhưng khi "bắn" thuốc rồi thì "uẩn khúc" cứ thế "ào ào tuôn ra" nên cảm thấy rất nhẹ lòng.
Những người còn lại trong nhóm cũng được thể hưởng ứng rất nhiệt tình, vì thế những cảm xúc hỉ, nộå, ái, ố sẽ được bộc lộ theo phản ứng dây chuyền. Ví dụ, khi có đứa pha trò hài hước, lập tức cả nhóm sẽ cùng cười thả phanh hoặc khi có đứa đau khổ bị "bồ đá" thì những thành viên còn lại cũng thút thít khóc theo, thậm chí "phê" quá còn gào tên... người yêu của "kẻ xấu số" đó.
Đường đi của cỏ thơm lan từ quán nước về tận các phòng trọ sinh viên. An Khánh là sinh viên năm thứ ba trường đại học Thương mại, hiện đang thuê trọ tại ngõ 233, Cầu Giấy (Hà Nội) kể: "Việc xài cỏ thơm giờ đã trở thành thói quen nên tôi liền lập đội, nhóm ngay tại khu trọ. Cứ hứng lên là "quất" (hút) liền, lúc nào buồn buồn cũng lấy ra làm một liều cho thoải mái. Khói bay nghi ngút, mấy đứa cùng chơi lại nổi cơn thèm, thế là cả nhóm lại được một phen lên mây".
698ca6446ae07561c85f3011f7ebc30e-2.png

Giấy quấn cỏ thơm là loại giấy OCB chuyên dụng
Công nghệ trá hình tinh vi
Để tự đạo diễn thành điếu thuốc cỏ hoàn chỉnh, hút, ngoài loại giấy OCB chuyên dụng, người chơi còn cần một đầu lọc chưa qua sử dụng. Vì thế, dân chơi thường phải đầu tư thêm một bao thuốc lá loại rẻ tiền như Du lịch, Thăng Long... ngắt phần thuốc chỉ giữ lại phần đầu lọc. Dân chơi mới nhập cuộc thì có thể trộn cỏ cùng phần thuốc lá vừa ngắt bỏ rồi quấn lại vào một tờ giấy mới để xài. "Vừa để tiết kiệm chi phí lại vừa thích nghi dần dần, kẻo sốc", Khánh kể.
Thấy chúng tôi tò mò về cảm giác sốc thuốc, An Khánh kể về trường hợp của một cậu bạn mới tập tành hút cỏ thơm nhưng để thể hiện bản lĩnh đã "chơi" ngay một điếu nguyên chất. Hậu quả là sau khi "bắn" xong, cậu bạn mắt lờ đờ như dại ra, chân tay bủn rủn, tay lái không vững, chỉ chực đâm vào người khác. Quãng đường về nhà chỉ cách trường chưa đầy một km nhưng người này phải mất hơn hai tiếng đồng hồ vừa chạy xe vừa tấp vào lề đường để... thở"
Đối với nhiều dân chơi, việc ngụy trang để qua mặt phụ huynh hay đến chỗ đông người cũng thường được rỉ tai nhau. Nhiều người còn đầu tư quấn sẵn ở nhà rồi tìm vỏ bao thuốc lá như Vinataba, Thăng Long... để cho vào, ngụy trang nhằm bình thường hóa thứ "độc" mình dùng, đặc biệt ở những chốn đông người.
Theo thông tin của một số dân chơi cung cấp, loại cỏ thơm này được chủ các quán nước bán công khai để giữ chân khách. Chúng tôi lân la hỏi một chị chủ quán trà đá tên Vân, ngay trước siêu thị nội thất lớn ở phố Cát Linh (Hà Nội) thì nhận được cái liếc xéo, kèm theo câu trả lời đầy tính thăm dò: "Thứ này tôi không có, nhưng nếu có nhu cầu, tôi hỏi giúp". Nói rồi, chị bấm số điện thoại để chúng tôi trò chuyện. Chủ nhân đầu dây là một giọng thanh niên còn khá trẻ, hẹn chúng tôi địa điểm nhận "hàng" tại khu chợ sâu phía trong của con phố nhỏ Bích Câu ngay cạnh đó.
Lấy cớ do lần đầu làm việc nên chúng tôi chỉ lấy tạm một "pin" (dạng như bao thuốc) để thử "hàng" với giá 60.000 đồng, bao gồm cả giấy quấn, khi câu chuyện đã trở nên cởi mở, chị Vân cho biết, người giao "hàng" cho khách chính là... con trai chị. Trước đây, "hàng" được bày bán công khai. Từ ngày học sinh dùng nhiều công an "để mắt", "hàng" được lui về tiêu thụ theo kiểu lén lút.
Cũng theo chị Vân, đây là loại thuốc có lẫn cả hoa và hạt của cỏ. Đó là loại cỏ hạng trung, giá thành cho đến chất lượng cũng bậc trung. Loại cỏ hạng trung này khi hút vẫn đảm bảo độ đằm nhưng khi hoa và hạt chưa được loại bỏ đem phơi khô lúc bén lửa sẽ có mùi khét nên độ "phê" không được "tới bến". Nếu khách có nhu cầu sử dụng loại cỏ đã được tán sẵn, chỉ việc quấn, giá sẽ nhỉnh hơn loại bán xô (thành phần lá cỏ trong "pin" hầu như được giữ nguyên bản) từ 5.000 - 10.000 đồng.
Tuy nhiên, phần lớn dân chơi cỏ thường đi theo nhóm nên việc ngồi "vê" thuốc là một cái thú trong lúc chờ đợi. Mỗi "pin" thuốc quấn trung bình được 5 - 6 điếu. Dân chơi mới vào nghề, việc xài một "pin"/ngày xem ra có phần xa xỉ nên mới có chuyện lập hội, nhóm để share (chia sẻ) cho nhau, vừa vui lại vừa tiết kiệm chi phí. Một nhóm bao gồm gần chục người chung tiền mua 3 - 4 "pin" rồi tìm "bến đỗ" là các quán nước, vừa vê thuốc hút vừa "chém gió" thì không còn gì tuyệt bằng!. Tính ra mỗi người tốn khoảng 25.000 - 30.000 đồng/ngày. "Thay vì ngồi quán cà phê wifi xài sinh tố thì chuyển qua trà đá là có ngay tiền để hút cỏ thơm", Anh Tuấn nháy mắt tinh nghịch.
Liên hệ với thiếu úy Thể (Công an phường Dịch Vọng, Cầu Giấy - Hà Nội), chúng tôi được biết, cỏ thơm không nằm trong danh sách các chất ma tuý mà chỉ liệt vào loại chất gây ảo giác, kích thích thần kinh nên việc khám xét và xử lý còn gặp nhiều khó khăn. Trước đây, việc tìm "hàng" ngay tại các quán trà đá trước cổng bất kỳ trường đại học nào cũng rất dễ, nhưng trước sự quản lý nghiêm ngặt của cơ quan chức năng, việc mua bán đã giảm bớt sự công khai.
Hiện tại chỉ một số điểm nóng quy tụ nhiều quán tự phát tạo thành từng khu riêng như Ngã Tư Sở, Cát Linh, phố Nhà Thờ...là việc mua bán và sử dụng có phần đơn giản. Nguyên nhân vì đây là khu phố tập trung đông thanh niên, còn việc tiêu thụ cũng được mua bán gián tiếp qua trung gian, hẹn giao hàng tại một địa điểm "vô can"...



 
Back
Top