T
T$
Guest
Các cầu thủ và cổ động viên Đức không thể rời mắt khỏi sân vận động Maracana, khi World Cup ở Brazil đã có người chủ xứng đáng và bàn thắng quyết định xứng đáng.
Hình ảnh hai gã khổng lồ Per Mertesacker và Benedikt Howedes dẫn đầu cuộc nhảy múa cùng với các cổ động viên phía sau cầu môn, trong tiếng nhạc Get Lucky, cho thấy niềm hân hoan của người Đức.
Đó là khung cảnh vui mừng nhưng không có can hệ gì với may mắn. Chiến thắng của Die Mannschaft trước Argentina chỉ đơn thuần là sự khẳng định cho thành công của chiến lược phát triển bóng đá Đức kể từ sau thất bại xấu hổ tại hai kỳ World Cup 2000 và 2004.
Khi Mario Gotze đỡ bóng bằng ngực từ đường chuyền của Andre Schurrle và vô lê vào lưới Sergio Romero, đó không chỉ là bàn quyết định chiến thắng của Đức tại World Cup, mà có thể sẽ đánh dấu những năm tháng thành công sắp tới cho đội tuyển.
Và việc đoàn quân của Joachim Low nâng chức vô định khi pháo hoa được bắn lên trên bầu trời Rio có thể coi là một thành công cho nước chủ nhà Brazil.
Tiếng huýt sáo rộn lên sân vận động khi chủ tịch Fifa Sepp Blatter và tổng thống Brazil Dilma Rousseff xuất hiện, nhưng World Cup lần này là một lễ hội thực sự ở cả trong và ngoài sân cỏ, với ít những cuộc biểu tình như đã diễn ở Confederations Cup năm ngoái.
Và trận chung kết cũng đánh dấu thắng lợi cho lối bóng đá tấn công, mặc dù Argentina đã thi đấu với lối đá cực kỳ rắn chắc.
Khi đám đông rời bữa tiệc tàn dọc đại lộ Avenida Atlantica, người Argentina chìm trong nỗi buồn trong khi người Đức đơn giản là tột cùng sung sướng với chiếc cúp vô địch World Cup lần đầu tiên kể từ năm 1990.
Đặc biệt, nỗi buồn của người Argentina xoay xung quanh siêu sao Lionel Messi, người không thể truyền cảm hứng cho đội bóng vươn tới đỉnh cao như huyền thoại Dieo Maradona ở Mexico 1986.
Đã có nhiều kỳ vọng về pha bóng cuối cùng của trận đấu khi Messi chuẩn bị đá quả phạt trực tiếp, để đưa Argentina vào loạt đá luân lưu định mệnh. Anh đã rất căng thẳng, mặt đẫm mồ hôi chuẩn bị cho cú sút.
Nhưng kết quả là bóng bay thẳng lên trời. Người Đức thở phào nhẹ nhõm, và những người Brazil có mặt trên Maracana cũng vậy. Sẽ thực sự là ác mộng cho họ nếu Argentina giành chức vô địch trên thánh địa bóng đá của Brazil.
Sẽ rất khó để không thấy buồn cho đội bại trận. Chính đôi chân nhanh nhẹn của Messi đã khiến Mats Hummels luống cuống trong vài tình huống, và cùng với Mascherano anh chính là biểu tượng cho tinh thần chiến đấu của Argentina.
Mặc dù cầu thủ 27 tuổi này không xứng đáng cho danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất giải đấu, nhưng anh là mẫu thủ lĩnh có làm thay đổi trận đấu. Điều này không xẩy ra vào đêm qua, nhưng đó là định mệnh.
Vinh quang thuộc về tuyển Đức và những âm thanh ăn mừng của các cổ động viên dọc các quán bar ở bãi biển Copacabana là lời cảm ơn cho chiến công của Die Mannschaft.
Sự kỳ thú của World Cup lần này tại Brazil, từ sân đấu ở sâu bên trong Amazon hay tại thánh địa Maracana, đã kết thúc hoàn hảo với chiến thắng của người Đức.
Huấn luyện viên Joachim Low thậm chí còn được ôm hôn từ vợ và bạn gái của các cầu thủ nhiều hơn là chính họ. Ông còn hôn các đứa trẻ như một vị tổng thống. Có lẽ ông Low sẽ còn được ngưỡng mộ hơn cả Thủ tướng Angela Merkel và tổng thống Joachim Gauck theo dõi trên khán đài.
"Có lẽ ông Low sẽ còn được ngưỡng mộ hơn cả Thủ tướng Angela Merkel và tổng thống Joachim Gauck theo dõi trên khán đài"
Với Đức, đây là trận đấu kết thúc cho các kế hoạch bắt đầu từ những năm 2000, mặc dù họ đã vào chung kết World Cup 2002. Và trận chung kết Euro U21 vào năm 2009 khi họ đả bại Anh 4 – 0 ở Thụy Điển là dấu mốc quan trọng. Khi đó trong đội hình có mặt Hummels, Howedes, Jerome Boateng, Neuer, Mesut Ozil, và Sami Khedira, người đã không được chơi trận chung kết sau khi dính chấn thương bắp chân khi khởi động.
Thành công của người Đức không phải là ngẫu nhiên. Đây là kế hoạch hoàn hảo khi chúng ta cho thêm Toni Kroos và Thomas Muller vào trong nhóm cầu thủ đó, cùng với Gotze, Ilkay Gundogan, Schurrle, Marco Reus và hai anh em sinh đôi Lars và Sven Bender. Họ sẽ là thế hệ thống trị bong đá thế giới mà ông Low tin tưởng.
Đó chắc chắn là bài học phát triển các tài năng trẻ về dài hạn mà hy vọng là sau khi bữa tiệc kết thúc, Liên đoàn Bóng đá Anh (FA) có thể gọi điện và nhờ Liên đoàn Bóng đá Đức (DFB) tư vấn.
Ông Low dù đã đạt được cột mốc lớn nhất khi giành chức vô địch thế giới tại Rio, nhưng có lẽ ông sẽ muốn tại nhiệm thêm một thời gian nữa, bởi rõ ràng là ông nhận thấy Đức vẫn có thể tiếp tục thống trị.
World Cup lần này đã kết thúc với âm thanh từ các cổ động viên Brazil cổ vũ nhiệt thành đội tuyển của họ từ khắp mọi nơi, với lời quốc ca mà sẽ khiến người nào may mắn được nghe nhớ mãi.
Đã có những tranh cãi xung quanh vụ Suarez cắn Chiellini, nhưng đó sẽ không thể xứng đáng là điểm nhấn của World Cup lần này.
Ký úc của những ai ở Belo Horizonte vào thứ Ba tuần trước sẽ là trận thua sỉ nhục của Brazil trước Đức với tỷ số 1-7. Nhiều người Brazil đã rơi nước mắt khi tỷ số là 5-0 cho Đức khi trận đấu mới chỉ đi được 1/3 chặng đường.
Có lẽ người Brazil không đáng bị kết thúc như vậy. Đất nước rộng lớn này, với khu dành cho cổ động viên Copacabana sẽ trống trải hơn tuần này, đã tổ chức kỳ World Cup có lẽ là tuyệt vời nhất trong thời hiện đại.
Và hình ảnh cuối cùng được chiếu ở Maracana là cảnh con trai của Lukas Podolski đá penalty vào khung gỗ của ông bố, người không có tâm trạng nào để cậu con trai ghi bàn. Nước Đức lên kế hoạch cho tương lai thêm lần nữa? Họ đã thành công ở đây, và khi đoàn quân của ông Low cất máy bay trở về Berlin để ăn mừng, họ đã một lần nữa để lại bài học cho tất cả.
Theo BBC Vietnamese