T
T$
Guest
Đội Brazil đã tan biến, rã rời như câu hát của Adel 'This is the end' (đã kết thúc rồi) trong bài ca để đời Skyfall (Trời sập).
Định mệnh nghiệt ngã không cho họ chút an ủi còm cõi trong cơ may cuối cùng đấu tay đôi với Hà Lan.
Lại một lần nữa trắng tay. Lại một lần nữa nuốt hận. Lại một lần nữa không tìm ra từ để nói xin lỗi hay xót thương với 200 triệu con tim đã kỳ vọng, đã chết đi sống lại sau lần sát muối của các cầu thủ Đức.
Lẽ nào một quốc gia danh giá trong hành tinh bóng đá - chưa ai bằng họ - năm lần đăng quang trên đỉnh cao ngất ngưởng, tột cùng, lại bị xúc phạm đau đớn và kịch tính như vậy.
Lại vì chính ở Brazil, lại vì đó là đội tuyển Brazil, lại vì nó được gọi là Cúp vô địch của các giải vô địch thế giới, thật oái ăm!
Thua đậm 0-3 trong trận tranh huy chương đồng, Brazil không thể vớt vát rằng thua trắng tay trước CHLB Đức là một rủi ro. Mười lần phải cúi đầu vào nhặt bóng trong lưới của Julio, Cesar trong hai lần đối đầu với hai đội hàng đầu Châu Âu đến Nam Mỹ để giải lời nguyền minh chứng Brazil đã trượt ngã quá sâu trong khủng hoảng.
"Để đại diện cho một xứ sở, đại diện cho một nền bóng đá lớn trong khoảng khắc lịch sử họ đã không làm tròn."
Có một điều rất đơn giản mà ai cũng biết, chỉ riêng Filipo Scolari, các quan chức Liên Đoàn Brazil và các cầu thủ trong đội tuyển đã quay lưng lại.
Đó là Barcelona có cả Lionel Mesi, Neymar, Alexis Sanchez, Fabregas, Inesta..., nghĩa là gộp cả những đầu tàu của Argentina, Brazil,Chile, Tây Ban Nha cũng đã công cốc trong những cuộc viễn chinh tranh giành ngôi vị của Champion de ligne.
Barca là một tập thể gắn bó, hiểu nhau rõ ràng không thể đổ lỗi cho những chiến bại chua cay hai năm trở lại đây là những sảy chân tình cờ hay bị trù úm bởi những thầy phù thủy áo đen. Đơn giản vũ khí của họ đã hết bí mật.
[h=2]'Vì đâu gục ngã?'[/h] Barca thua cũng như thất bại của Bayer Munchen gần đây nhất lẽ ra cần được người Brazil mổ xẻ chu đáo hơn. Cũng những con người ấy trong tay Pep Guadiola mà Bayer tức tưởi chia tay ở đoạn nước rút giành ngôi vương Châu Âu - còn dưới trướng Jochim Low thì lại đưa Brazil về đúng năm 1920, xếp thầy trò Big Felipe ngang với tầm vóc một Arập Xê út hay Saint Marino mà trên bản đồ bóng đá thì khó ai biết nằm chốn nào.
Trong một giải đối đầu đỉnh cao như giải vô địch thế giới, nơi thách thức những ý chí kiên định, cũng như sự cọ sát chiến thuật khắt nghiệt đòi hỏi công tác chuẩn bị trong mọi lĩnh vực.
Khó có thể giải một bài toán tối ưu trên nền tảng u buồn mà các chấn thương loại dần, loại dần những ngôi sao thật sự cũng đã kiệt sức sau 50- 60 trận đấu bắt buộc trong các câu lạc bộ.
Không thể nói các cầu thủ Brazil là những kẻ vụng về hay những chàng hề chỉ biết mua cười rẻ tiền hay xứ sở này chẳng còn sản sinh những chân sút đẳng cấp.
Thiago Silva, David Luiz, Daniel Alves, ngay cả Fred, Huk, Luis Gustavo, Fernandino... vẫn được săn đón, chèo kéo giữa những đội bóng lớn Châu Âu.
Song để đại diện cho một xứ sở, đại diện cho một nền bóng đá lớn trong khoảng khắc lịch sử họ đã không làm tròn.
Áp lực phải thắng bằng mọi giá đã bẻ gẫy ý chí, làm gẫy vụn khả năng sáng tạo - Hơn nữa họ không được trang bị một khoa học bóng đá để đối đầu sòng phẳng với các đối thủ được chuẩn bị kỹ lưỡng. Hành trang ra trận quá mỏng của Brazil không đủ sải bước tới đích cho một tháng thi đấu đậm đặc, biến hoá về chiến thuật và chiến lược với những chuyên gia đã đầu tư tâm huyết để kiên quyết hạ gục họ.
Thậm chí thời điểm rơi về phong độ cũng không được tính toán đúng. Người Brazil đã tự tước đi sự ngẫu hứng và thăng hoa của các nghệ sĩ vốn là sức mạnh truyền thống .
"Một trận mà lẽ ra họ phải làm nhiều hơn để tâm hồn thanh thản khi nói lời giã biệt - Brazil đã không làm nổi"
Một hai lần bằng kỹ thuật cá nhân trước khối bảo vệ của Hà Lan Oscar và cả Hulk cũng có được những vị trí thuận lợi, tiếc thay sự bùng nổ muộn mằn chẳng mang lại kết quả.
[h=2]'Binh pháp Tôn tử'[/h] Mười hai năm trước, Luiz Felipe đặt trên gối trong mỗi phòng của các tuyển thủ Brazil quyển Nghệ thuật chiến tranhcủa Tôn tử, trang bị cho họ binh pháp lấy yếu thắng mạnh, lấy bất ngờ chiến pháp làm đòn bẩy cho chiến thắng. Vài tuần sau họ mang về cho xứ sở Samba ngôi sao thứ năm.
Mười một năm sau Felipe lại quay lại vị trí thuyền trưởng. Ông lại mang về cho Brazil Cúp vàng của giải Conferation với chiến thuật chiến tranh chớp nhoáng. Felipe sử dụng phương thức ném bom tổng lực với cường độ chóng mặt thông qua hoán đổi, di chuyển rất nhanh không bóng của các cầu thủ tiền đạo, phối hợp với những đường chuyền vượt tuyến. Mãnh lực được duy trì đến nghẹt thở trong khoảng 15 phút đầu.
Với bài bản này, Brazil đã hạ dễ dàng Nhật 3-0, (ngày 15/6/2013), cuối cùng hạ gục ngay đương kim vô địch Tây Ban Nha lúc đó cũng 3-0. Năm trận, Brazil ghi được 14 bàn thắng, 3 trong số đó là trong 10 phút đầu quyết định bước ngoặt của cả trận đấu.
Thi đấu giao hữu Brazil cũng dễ dàng thắng Panama 4-0, Serbi 1-0. Những chiến trận dễ dàng vuốt ve giấc mộng, che lấp chân trời lo ngại sắp hé lộ.
Daniel Alves, Paulinho, Fred hay cả Hulk một năm sau đã không còn thể chất để chơi blitz- chớp nhoáng.
Hulk mất tốc độ chỉ còn là máy bay ném bom hạng nặng song vô hại, Fred cũng vậy - một mình một bóng trước khung thành đối phương chưa phải là điều kiện cần và đủ. Thiago Silva phạm lỗi gây ra quả đá phạt đền cho Hà Lan mở tỷ số. Ở vị trí cuối cùng của hàng hậu vệ, với lỗi lầm tương tự lẽ ra anh đã phải nhận thẻ đỏ.Và như vậy ngay từ phút thứ 3, nếu phải đá với 10 người liệu tỷ số có dừng ở con số cay nghiệt 0-3?
Mười phút sau bốn cầu thủ hậu vệ Brazil dồn trong vòng 16,50m cũng chỉ còn biết ngẩn ngơ nhìn hậu vệ Blind của Hà Lan không biết mọc từ đâu ra chỉn chu chỉnh bóng và quật vào lưới Cesar.
Một trận mà lẽ ra họ phải làm nhiều hơn để tâm hồn thanh thản khi nói lời giã biệt - Brazil đã không làm nổi.
[h=2]'Thiếu một chiến lược'[/h]
"Nếu công lý được phán sử công bằng hơn và may mắn không mỉm cười với họ ở giây cuối cùng trong trận với Chi-Lê, khi bóng bật xà dội ra ngoài - thì có lẽ họ đã tránh được nỗi nhục của ngày hôm nay"
Brazil không có một chiến lược dài hơi và cả chiến thuật thích hợp cho từng loại đấu thủ. Các phản ứng vụng về của hàng hậu vệ và những đường rót bóng vô vị từ hai cánh của các tiền đạo gợi phản cảm là họ không thể lấn lướt kể cả đối thủ dưới cơ kể từ vòng đấu bảng.
"Năm nay các đội chạm trán với chúng tôi biết gì sẽ chờ đón họ. Và họ đã chuẩn bị tốt hơn những đội chúng tôi gặp năm2013, Thủ thành Julio Cesar nhận xét.
Họ đến với ý nghĩ rằng sẽ gây áp lực với chúng tôi- Luiz Gustavo thêm vào. Gustavo chơi cho câu lạc bộ bóng đá Đức Wolfsburg. Người Đức có thể giải thích rất tốt từ blitznhư thế nào
Brazil cũng được hưởng lợi khá nhiều từ các trọng tài và may mắn. Nếu công lý được phán sử công bằng hơn và may mắn không mỉm cười với họ ở giây cuối cùng trong trận với Chi-Lê, khi bóng bật xà dội ra ngoài - thì có lẽ họ đã tránh được nỗi nhục của ngày hôm nay.
Như câu đùanếu Christophe Colombes không tìm ra Châu Mỹ thì Back Obama sẽ không làm tổng thống Hợp chủng Quốc Hoa kỳ
Brazil đã làm tất cả với nghị lực và trách nhiệm để giải vô địch thế giới lần này trở thành một giải tuyệt vời nhất. Các công trình được đưa vào đúng hạn, vượt qua những khó khăn nan giải. Khâm phục.
Họ ước vọng xua đi ám ảnh đè nặng 64 năm qua từ trận chung kết năm 1950 trên sân nhà bị Urugoay nẵng mất Nữ Thần Vàng.
Họ đã không dùng mầu áo trắng kể từ ngày ấy. Và không một thủ thành da đen nào được gọi vào bảo vệ khung thành của đội tuyển quốc gia - như tránh ra đường gặp phải mèo đen!!!
[h=2]'Vỏ dưa, vỏ dừa'[/h] Hỡi ôi, sau Maracana bây giờ lại thêm Mineiraco.
Belo Horizonte và Brazilia trở thành chân trời lo ngại. Tránh vỏ dưa, gặp vỏ dừa.
Cô ca sĩ Brazil Flavia Coelhoa dịu dàng trong bài ca Amor e Futebol (Tình yêu bóng đá) buồn bã nói:
"Phải thắng tối thiểu bốn Cúp thế giới nữa người Brazil mới tìm lại được nụ cười"
Ca sỹ Brazil Flavia Coelhoa
Phải thắng tối thiểu bốn Cúp thế giới nữa người Brazil mới tìm lại được nụ cười.
Có lẽ chẳng chua chát quá thế, song hôm nay Brazil phải học đứng lên từ đống tro tàn.
Họ cũng hy vọng Argentina làm tốt hơn trong trận đấu cuối cùng bảo vệ danh dự cho Nam Mỹ trước bóng đá Châu Âu.
Pele nói :Chúng ta sẽ vô địch tại nước Nga bốn năm sau.
Vua phán thế.
Nhưng bây giờ không người Brazil nào cầm chai nước ngọt 7 up lại không thoang thoảng cay cay mí mắt.
Bài viết phản ánh quan điểm riêng và văn phong của tác giả, một nhà nhiếp ảnh và nhà báo tự do đang sinh sống ở Paris, Pháp.
Theo BBC Vietnamese