Hàng đêm, trong ngôi nhà cụ Hinh đều có tiếng động, lúc thì như tiếng gõ nồi, đập cửa, khi thì như tiếng đập chén bát
Mấy chục năm về trước, chuyện lạ trong ngôi nhà của cụ Hinh (gọi theo tên chồng là cụ Vũ Văn Hinh), nay đã hơn 80 tuổi, gây xôn xao cả xã Tiên Tiến.
Ngôi nhà của cụ nằm rìa cánh đồng của thôn Ắn, xã Tiên Tiến, huyện Tiên Lãng, TP Hải Phòng, nhìn bề ngoài rất bình thường, thậm chí cũng gọi là khá đẹp vì mới được sửa sang từ năm 2005, tuy nhiên, đây lại chính là nơi ám ảnh cụ Hinh...
Đào đất đóng gạch, trúng phải hài cốt
Chuyện được bắt nguồn từ việc đào đất đóng gạch của anh Vũ Văn Nơi, người con thứ của cụ Hinh là anh Vũ Văn Nơi. Thấy gần nhà cụ Hinh có một đống đất bỏ hoang, hai vợ chồng anh Nơi muốn lấy đống đất đó đóng gạch xây nhà mới, tiện thể phá hoang, san bằng với ruộng xung quanh để trồng rau màu.
Trong quá trình đào đất, hai vợ chồng anh đào phải một bộ hài cốt. Kỳ lạ là bộ hài cốt này lại thiếu mất một xương ống chân. Chẳng để ý nhiều, hai vợ chồng anh đã chôn lại chỗ cũ và tiếp tục lấy số đất đổ vào vườn của cụ Hinh, chuẩn bị cho đợt đóng gạch sắp tới.
Trong những ngày người con thứ đang đóng gạch thì nửa đêm nọ, cụ Hinh mơ thấy một người đàn ông, theo sau là 4 người khác đứng trước cửa nhà mình gọi. “Lúc đó, người đàn ông đi trước, đứng giữa cửa, tay cầm nạng chống vì chân bị cụt, không nhìn rõ mặt, chỉ biết toàn là đàn ông”, cụ Hinh kể. Tin là có chuyện chẳng lành, sáng sớm hôm sau, cụ Hinh đem giấc mơ kì lạ kể cho vợ chồng anh Nơi nghe, chắc rằng, hai vợ chồng anh đã động đến mồ mả của người ta.
Tuy nhiên, vợ chồng người con thứ này không tin và tiếp tục đóng gạch. Ngay đêm hôm đó, những hiện tượng kỳ lạ bắt đầu xuất hiện trong căn nhà của cụ Hinh. “Nửa đêm đầu tiên, không thể ngủ được vì có tiếng ai đó, cầm dọc tàu lá chuối, quất mạnh xuống trước cửa nhà tôi. Lúc đó sợ lắm, chỉ muốn chạy đi mà không dám ra ngoài”, cụ Hinh nhớ lại. Sáng sớm hôm sau, một lần nữa cụ phải chạy sang nhà anh Nơi, bắt anh này trả lại số đất kia vào chỗ cũ. Nghe mẹ kể chuyện, anh con thứ ban đầu không tin nhưng thấy mẹ quả quyết, anh Nơi cũng nghe theo.
Hai vợ chồng phải đưa số đất trả lại chỗ cũ. Vợ xúc, chồng đội, mất cả buổi anh chị mới xong. “Sau đó tôi bắt chúng nó phải sắm lễ đàng hoàng. Thế mà “người ta” vẫn chưa chịu tha cho tôi”, cụ Hinh ủ dột nói.
Cụ Hinh đang nhớ lại những ngày đầu tiên sống cùng những tiếng gõ lúc nửa đêm.
Chục năm sống cùng tiếng gõ
Ngỡ tưởng trả lại số đất cho người chết, bản thân bà cụ sẽ được yên ổn. Tuy nhiên, hiện tượng kỳ quái và đáng sợ vẫn diễn ra trong nhà cụ những ngày sau đó. Đến bây giờ, thỉnh thoảng, khoảng một, hai tuần/lần, cụ Hinh vẫn nghe thấy tiếng ai đó đập nồi, đập cửa giữa đêm.
Cụ Hinh phát cáu khi nhắc đến chuyện này: “Hắn (anh Nơi – PV) làm mà không hiểu sao “nó” cứ đến phá tôi”. Theo lời cụ, từ khi ngôi nhà xuất hiện những tiếng động kỳ quái, cụ đã mời không ít người tới trừ giải mà vẫn không ăn thua.
“Mấy năm về trước, mỗi khi giao thừa, tiếng đập càng mạnh, tôi kể cho xóm láng giềng thì nhiều người không tin, người ta bảo là pháo, nhưng mà không phải, tiếng đập ngay giữa nhà. Có năm, vào giao thừa nó đập như là tiếng cốc chén vỡ loảng xoảng”, cụ Hinh kể thêm. Lúc đó, trong bóng tối, bà cụ nghĩ rằng, cốc chén vỡ hết thế này, mai mùng 1 lấy đâu ra mà tiếp khách. Vậy mà, sáng hôm sau, cụ ngạc nhiên khi cốc chén vẫn nguyên vẹn trên bàn uống nước.
Những ngày đầu chưa quen với những tiếng gõ, cụ tìm mọi cách để chống, như để con dao ở đầu giường, treo tỏi khắp nhà, nhưng không được. “Nhiều hôm, đang ăn cơm chiều, thì có tiếng như ai cầm bát đập xuống sàn nhà cái “choeng”, bà cụ nói.
Đến bây giờ, nói chuyện với cụ, cứ phải ghé sát mang tai, cụ mới nghe thấy mà trả lời. Cụ cũng thành thực: “Nếu mà không bị điếc với lại xây cái miếu thì chắc tôi cũng chẳng dám sống ở cái nhà này”. Cụ bảo thỉnh thoảng cụ cũng có nghe “nó” gõ bên cửa sổ nhưng mà không còn sợ nữa, vì tiếng quá bé, chứ không ầm ầm như trước.
Ngôi miếu nhỏ mà anh Nơi đã xây trên đống Lăng, đã bị cuốc vạc gần hết
Bí mật tiếng gõ...
Theo như cụ Hinh cùng với những người già của làng Ắn thì đống đất đó hồi trước là một khu đất nổi lên giữa cánh đồng khá lớn, đến gần một sào (360m2), người ta gọi đó là đống Lăng, là một bãi tha ma tự phát.
Dần dần, người ngày một đông, người ta tự nhiên cứ vạc dần, vạc dần cái khu đất nổi khiến nó trở nên nhỏ như bây giờ. Nếu không có chuyện lạ xảy ra thì cái khu đất này cũng bị vợ chồng anh Nơi san bằng để đóng gạch và trồng rau màu rồi. Vì có chuyện quái dị xảy ra với mẹ nên anh Nơi phải đắp lại và xây một cái miếu ngay trên thửa đất đó.
Bà Vũ Thị Giảm, sống cùng làng với cụ Hinh, ngôi nhà nhìn thẳng ra đống Lăng kể lại: “Hồi nhỏ, nửa đêm tôi dậy thì nhìn thấy 5 bóng đèn xanh đỏ, bay là là tiến về đường làng, đến bây giờ tôi vẫn sợ cảnh tượng đó”. Song, đáp lại những lời đồn đại đó, ông Vũ Hồng Phương, em trai bà Giảm, là một cán bộ xã có thâm niên khẳng định : “Toàn thần hồn nát thần tính, tôi sống ở đây mấy chục năm mà chẳng bao giờ thấy gì. Những bóng đèn xanh đỏ mà chị tôi nhìn thấy chỉ là hiện tượng ma trơi chứ có gì thần bí đâu”.
Nhắc đến chuyện lạ trong nhà cụ Hinh, ông Phương lắc đầu, dù sống gần đấy mà cũng chỉ mang máng biết chuyện này, ông cho rằng: “Tiếng gõ nhiều khi là bọn trẻ con nào nó trêu bà ấy, nó gõ, người già thì thường lẩm cẩm”.
Tuy nhiên, có trêu cũng không thể đêm nào cũng “gõ” như vậy được. Nhiều người làng cũng hiểu chuyện nói: Do bà cụ buồn về chuyện gia đình nên tâm lý không ổn định, từ khi chồng mất, mấy đứa con cũng lần lượt xảy ra chuyện, đứa thì tù tội mấy năm, bị đánh đến động kinh, ra tù thì lên cơn động kinh rơi xuống hồ chết. Đứa thì đánh vợ đến sảy thai, vợ uống thuốc sâu tự tử, giờ chồng cũng hóa dở, kẻ thì ở trong làng với bà (anh Nơi), nhưng không mấy khi được tỉnh táo. Người làm ăn trong TP nhưng cũng khổ sở vì con cái thuộc loại “phá gia chi tử”.
Xin qúy bạn ủng hộ các nhà tài trợ của chúng tôi . Thành thật cám ơn
Mấy chục năm về trước, chuyện lạ trong ngôi nhà của cụ Hinh (gọi theo tên chồng là cụ Vũ Văn Hinh), nay đã hơn 80 tuổi, gây xôn xao cả xã Tiên Tiến.
Ngôi nhà của cụ nằm rìa cánh đồng của thôn Ắn, xã Tiên Tiến, huyện Tiên Lãng, TP Hải Phòng, nhìn bề ngoài rất bình thường, thậm chí cũng gọi là khá đẹp vì mới được sửa sang từ năm 2005, tuy nhiên, đây lại chính là nơi ám ảnh cụ Hinh...
Đào đất đóng gạch, trúng phải hài cốt
Chuyện được bắt nguồn từ việc đào đất đóng gạch của anh Vũ Văn Nơi, người con thứ của cụ Hinh là anh Vũ Văn Nơi. Thấy gần nhà cụ Hinh có một đống đất bỏ hoang, hai vợ chồng anh Nơi muốn lấy đống đất đó đóng gạch xây nhà mới, tiện thể phá hoang, san bằng với ruộng xung quanh để trồng rau màu.
Trong quá trình đào đất, hai vợ chồng anh đào phải một bộ hài cốt. Kỳ lạ là bộ hài cốt này lại thiếu mất một xương ống chân. Chẳng để ý nhiều, hai vợ chồng anh đã chôn lại chỗ cũ và tiếp tục lấy số đất đổ vào vườn của cụ Hinh, chuẩn bị cho đợt đóng gạch sắp tới.
Trong những ngày người con thứ đang đóng gạch thì nửa đêm nọ, cụ Hinh mơ thấy một người đàn ông, theo sau là 4 người khác đứng trước cửa nhà mình gọi. “Lúc đó, người đàn ông đi trước, đứng giữa cửa, tay cầm nạng chống vì chân bị cụt, không nhìn rõ mặt, chỉ biết toàn là đàn ông”, cụ Hinh kể. Tin là có chuyện chẳng lành, sáng sớm hôm sau, cụ Hinh đem giấc mơ kì lạ kể cho vợ chồng anh Nơi nghe, chắc rằng, hai vợ chồng anh đã động đến mồ mả của người ta.
Tuy nhiên, vợ chồng người con thứ này không tin và tiếp tục đóng gạch. Ngay đêm hôm đó, những hiện tượng kỳ lạ bắt đầu xuất hiện trong căn nhà của cụ Hinh. “Nửa đêm đầu tiên, không thể ngủ được vì có tiếng ai đó, cầm dọc tàu lá chuối, quất mạnh xuống trước cửa nhà tôi. Lúc đó sợ lắm, chỉ muốn chạy đi mà không dám ra ngoài”, cụ Hinh nhớ lại. Sáng sớm hôm sau, một lần nữa cụ phải chạy sang nhà anh Nơi, bắt anh này trả lại số đất kia vào chỗ cũ. Nghe mẹ kể chuyện, anh con thứ ban đầu không tin nhưng thấy mẹ quả quyết, anh Nơi cũng nghe theo.
Hai vợ chồng phải đưa số đất trả lại chỗ cũ. Vợ xúc, chồng đội, mất cả buổi anh chị mới xong. “Sau đó tôi bắt chúng nó phải sắm lễ đàng hoàng. Thế mà “người ta” vẫn chưa chịu tha cho tôi”, cụ Hinh ủ dột nói.
Cụ Hinh đang nhớ lại những ngày đầu tiên sống cùng những tiếng gõ lúc nửa đêm.
Chục năm sống cùng tiếng gõ
Ngỡ tưởng trả lại số đất cho người chết, bản thân bà cụ sẽ được yên ổn. Tuy nhiên, hiện tượng kỳ quái và đáng sợ vẫn diễn ra trong nhà cụ những ngày sau đó. Đến bây giờ, thỉnh thoảng, khoảng một, hai tuần/lần, cụ Hinh vẫn nghe thấy tiếng ai đó đập nồi, đập cửa giữa đêm.
Cụ Hinh phát cáu khi nhắc đến chuyện này: “Hắn (anh Nơi – PV) làm mà không hiểu sao “nó” cứ đến phá tôi”. Theo lời cụ, từ khi ngôi nhà xuất hiện những tiếng động kỳ quái, cụ đã mời không ít người tới trừ giải mà vẫn không ăn thua.
“Mấy năm về trước, mỗi khi giao thừa, tiếng đập càng mạnh, tôi kể cho xóm láng giềng thì nhiều người không tin, người ta bảo là pháo, nhưng mà không phải, tiếng đập ngay giữa nhà. Có năm, vào giao thừa nó đập như là tiếng cốc chén vỡ loảng xoảng”, cụ Hinh kể thêm. Lúc đó, trong bóng tối, bà cụ nghĩ rằng, cốc chén vỡ hết thế này, mai mùng 1 lấy đâu ra mà tiếp khách. Vậy mà, sáng hôm sau, cụ ngạc nhiên khi cốc chén vẫn nguyên vẹn trên bàn uống nước.
Những ngày đầu chưa quen với những tiếng gõ, cụ tìm mọi cách để chống, như để con dao ở đầu giường, treo tỏi khắp nhà, nhưng không được. “Nhiều hôm, đang ăn cơm chiều, thì có tiếng như ai cầm bát đập xuống sàn nhà cái “choeng”, bà cụ nói.
Đến bây giờ, nói chuyện với cụ, cứ phải ghé sát mang tai, cụ mới nghe thấy mà trả lời. Cụ cũng thành thực: “Nếu mà không bị điếc với lại xây cái miếu thì chắc tôi cũng chẳng dám sống ở cái nhà này”. Cụ bảo thỉnh thoảng cụ cũng có nghe “nó” gõ bên cửa sổ nhưng mà không còn sợ nữa, vì tiếng quá bé, chứ không ầm ầm như trước.
Ngôi miếu nhỏ mà anh Nơi đã xây trên đống Lăng, đã bị cuốc vạc gần hết
Bí mật tiếng gõ...
Theo như cụ Hinh cùng với những người già của làng Ắn thì đống đất đó hồi trước là một khu đất nổi lên giữa cánh đồng khá lớn, đến gần một sào (360m2), người ta gọi đó là đống Lăng, là một bãi tha ma tự phát.
Dần dần, người ngày một đông, người ta tự nhiên cứ vạc dần, vạc dần cái khu đất nổi khiến nó trở nên nhỏ như bây giờ. Nếu không có chuyện lạ xảy ra thì cái khu đất này cũng bị vợ chồng anh Nơi san bằng để đóng gạch và trồng rau màu rồi. Vì có chuyện quái dị xảy ra với mẹ nên anh Nơi phải đắp lại và xây một cái miếu ngay trên thửa đất đó.
Bà Vũ Thị Giảm, sống cùng làng với cụ Hinh, ngôi nhà nhìn thẳng ra đống Lăng kể lại: “Hồi nhỏ, nửa đêm tôi dậy thì nhìn thấy 5 bóng đèn xanh đỏ, bay là là tiến về đường làng, đến bây giờ tôi vẫn sợ cảnh tượng đó”. Song, đáp lại những lời đồn đại đó, ông Vũ Hồng Phương, em trai bà Giảm, là một cán bộ xã có thâm niên khẳng định : “Toàn thần hồn nát thần tính, tôi sống ở đây mấy chục năm mà chẳng bao giờ thấy gì. Những bóng đèn xanh đỏ mà chị tôi nhìn thấy chỉ là hiện tượng ma trơi chứ có gì thần bí đâu”.
Nhắc đến chuyện lạ trong nhà cụ Hinh, ông Phương lắc đầu, dù sống gần đấy mà cũng chỉ mang máng biết chuyện này, ông cho rằng: “Tiếng gõ nhiều khi là bọn trẻ con nào nó trêu bà ấy, nó gõ, người già thì thường lẩm cẩm”.
Tuy nhiên, có trêu cũng không thể đêm nào cũng “gõ” như vậy được. Nhiều người làng cũng hiểu chuyện nói: Do bà cụ buồn về chuyện gia đình nên tâm lý không ổn định, từ khi chồng mất, mấy đứa con cũng lần lượt xảy ra chuyện, đứa thì tù tội mấy năm, bị đánh đến động kinh, ra tù thì lên cơn động kinh rơi xuống hồ chết. Đứa thì đánh vợ đến sảy thai, vợ uống thuốc sâu tự tử, giờ chồng cũng hóa dở, kẻ thì ở trong làng với bà (anh Nơi), nhưng không mấy khi được tỉnh táo. Người làm ăn trong TP nhưng cũng khổ sở vì con cái thuộc loại “phá gia chi tử”.
Xin qúy bạn ủng hộ các nhà tài trợ của chúng tôi . Thành thật cám ơn