Bar, vũ trường năm 2010 phân cấp rõ rệt: bar nào khách nấy và khách dạng nào chơi kiểu ấy. Những tay chơi thực thụ chỉ đi bar ở Q.1 và Q.3, TP.HCM. Đỉnh nhất hiện nay là những bar, vũ trường ở Q.1 như Gossip, 030, D&D, Shadow… nơi có nhiều đại gia, tổng giám đốc các tập đoàn lớn.
Những kiểu chơi ngông
Những nhân viên làm ở bar Phương Đông (đường Hai Bà Trưng, Q.1) thời hoàng kim vẫn rỉ tai nhau câu chuyện về một vị khách lạ như ví dụ điển hình cho cách xài tiền kiểu đại gia. Đó là một người khách trẻ, đi dép lê, quần áo giản dị nên khi bước vào bar không một PR nào ngó ngàng.
Cuối cùng một PR đến. Khách yêu cầu một ly sữa tươi. PR bảo ở đây chỉ bán bia. Vị khách rút ngay tờ polymer 500.000 đồng lạnh lùng nói: “Đi mua giùm anh”. Cô PR đó xuống dưới cửa mới biết vị khách này đã boa cho dàn bảo vệ mỗi người 500.000 đồng khi mới bước vô!
Biết cô PR không có tiền sửa điện thoại, vị khách rút ra một xấp polymer toàn tờ 500.000 đồng mới tinh, nói: “Em cầm lấy 5 triệu mua điện thoại mới đi!”. Gần lúc tính hóa đơn, vị khách rút tiếp một xấp tiền bảo: “Anh gửi em 2 triệu. Kiếm cho anh một cô chịu ngủ với anh tối nay!”. Tổng cộng để uống ly sữa tươi trong bar, vị khách chơi ngông kia đã “bung” 7.500.000 đồng, chưa kể xấp tiền rải cho dàn bảo vệ!
Nhiều dân chơi khi nhắc đến “Dragon” (rồng), tên thật là T. (sinh năm 1985), con một đại gia kinh doanh vật liệu xây dựng ở Sài Gòn, đều phải nghiêng mình bái phục. Sau mỗi lần ký thành công một hợp đồng, ba thiếu gia này lại cho cậu quý tử … vài trăm triệu đồng để “ sáng” như cậu ta từng tuyên bố. “Dragon” sở hữu sáu chiếc ôtô, trong đó có Lexus, BMW, Innova…
Tối nào “Dragon” cũng dẫn đầu một nhóm 4-5 người đi bar. Hình ảnh quen thuộc của “Dragon” mỗi lần xuất hiện là đi cùng một em chân dài và kè kè một vali đựng tiền bóng loáng! Lần nào thiếu gia cũng “đốt” không dưới vài chục triệu đồng nên nhanh chóng trở thành khách VIP của bar 030 và Velvet (Q.1). Riêng ở bar Velvet, phục vụ và quản lý nhác thấy thiếu gia này đã vồn vã tiếp… từ xa. Mỗi khi tính tiền thiếu gia bình thản rút trong vali ra một cọc toàn tờ 500.000 đồng nhờ quản lý chia tiền boa giùm!
Long, một đại gia trong lĩnh vực xây dựng, kể: “Một quý tử trẻ vào Gossip (Q.1) với một nhóm bảy người, chỉ 18-22 tuổi. Vừa vào tới nơi cậu này gọi ngay người phục vụ ở sảnh VIP lại hét lớn: “Mày biết ông nội mày là ai không mà dám cho khách ngồi bàn này?“. Người phục vụ chưa kịp trả lời đã bị hai cái tát nổ đom đóm mắt khiến anh này tối sầm mặt mũi. Quản lý và bảo vệ ở gần đó nhưng không dám ho he. Một lát sau quản lý khu vực tới xin chuyển khách đã ngồi ở đó từ trước sang một bàn khác để nhường bàn Vip cho “ông trời con”.
Ông trời con” thường xuyên đến Gossip chơi và mỗi lần chơi không bao giờ chi dưới 5.000 USD. Quý tử này chỉ gọi rượu XO dẹt, giá 22 triệu đồng/chai. Chiếc bàn mà quý tử này đặt quanh năm suốt tháng không ai được phép cho khách ngồi. “Ông trời con” vẫn chơi đẹp khi ra về đã rút hai tờ 500.000 đồng cho người phục vụ bị đánh.
Tri Đồng, người từng dầm nằm dề ở những bar, vũ trường từ năm 2002, lắc đầu chép miệng khi kể lại cái cảnh người ta rải tiền như rải lá cây mà anh tận mắt chứng kiến ở vũ trường Gossip. Nhân vật chính là một đại thiếu gia mới 24, 25 tuổi, vừa bước ra khỏi chiếc xe hơi láng coóng sang trọng, trên tay cầm một xấp tiền dày cả tấc toàn tờ 100.000 đồng mới tinh, bình thản ngắt từng xấp tặng cho từng nhân viên bảo vệ từ tận ngoài cửa vào đến bên trong vũ trường.
“Tất cả những người ở Gossip đêm đó đều đổ dồn vào mọi cử chỉ, hành động của anh ta. Đêm đó anh ta là thượng khách của Gossip. Từ đó về sau chưa bao giờ tôi chứng kiến cảnh tiêu tiền khủng khiếp như vậy” – Tri Đồng nhún vai kể.
Kiểu chơi “thì hiện tại”
Nhưng theo nhiều dân chơi, đại gia bây giờ rất ít đi bar. Họ cũng hiếm khi thể hiện mình như các thiếu gia hoặc “đại gia… giả”. Đại gia lập hẳn một quầy bar hoành tráng tại nhà, mời những cô PR chân dài xinh đẹp đến. Vừa thoải mái quậy tưng bừng vừa kín đáo, ít bị nhòm ngó và độ an toàn cực kỳ cao.
Ngọc, một PR từng làm ở Gossip, kể: “Lần duy nhất tôi được đến nhà một đại gia ở Phú Mỹ Hưng (Q.7), người ta bịt mắt chở tới c biệt thự cho đến khi vào trong phòng bar mới tháo dải bg ra. Lúc về cũng vậy. Bar tại nhà mà hoành tráng y như vũ trường, chỉ nhỏ hơn thôi. Nhiều trò “vui” lắm: tắm sâmbanh, chơi “đá”, “cắn” thuốc (lắc). Đứa nào được đại gia thích thì “phục vụ”. Lần đó tôi được ba chai (3 triệu đồng)”.
Bar năm 2010 chứng kiến những kiểu “bung” tiền của dân choai choai và những “đại gia… giả”. K.O., quản lý một bar trên đường Phan Đg Lưu (Q.Phú Nhuận), bật cười khi kể về một cậu học sinh mới lớp 10 vào bar thử… cảm giác xài tiền. “Thằng nhóc đó đúng là lần đầu đi bar vì không biết uống rượu, chỉ gọi một chai bia. Thấy ai cũng boa: quản lý, phục vụ, nhân viên vệ sinh, PR đứng bàn, cả PR đi ngang qua cũng ngoắc vô xòe tiền boa. Người được 200.000 đồng, có người được 500.000 đồng. Riêng tiền boa bữa đó sơ sơ mười mấy triệu đồng.
Nghĩa, một dân chơi ở Phú Nhuận hay đi bar, khẳng định: “Giờ dân vô bar chi bạo tay nhưng không phải là đại gia nhiều lắm. Thường là dân hay cá độ đá banh, đánh đề với số tiền lớn. Mùa World Cup vừa rồi có người thắng vài tỉ đồng, vô một bar trên đường Lý Tự Trọng (Q.1) chơi, trả tiền cho tất cả khách ở đó. Nghe nói hết mấy trăm triệu!”.
Khi nhắc đến dân chơi kiểu này, cô PR tên Bình Khương kể về khách quen của một bar trên đường Huỳnh V Bánh, Q.Phú Nhuận, có biệt hiệu “Móm”. Anh này từng tuyên bố đã quẳng hơn 2 tỉ vào bar V kể từ khi bar này xuất hiện (hơn hai năm). Hóa đơn của anh ta thường trên 4 triệu đồng một lần! Nhưng khi boa, PR mới được 100.000-200.000 đồng, còn PR cũ thì “lốc” (không boa) dù bị ép uống đến xỉn “cắm đầu”!
Bình Khương kể thêm một nhóm khách trẻ, quậy và… chảnh. Thích thì vô. Chưa PR nào đặt bàn được. Nhóm này uống rượu như uống nước lã với một nguyên tắc: tới phiên người nào người đó phải uống 100%, nếu chỉ uống 50% là bị đuổi ra ngay. Có lần một người trong nhóm cao hứng khoe: bữa trước vô bar Olympus (Q.Gò Vấp) đi sáu người mà “quất” hết năm chai (rượu), mỗi chai 3 triệu đồng. Bữa đó sơ sơ tiền rượu đã hết 15 chai (triệu), chưa kể tiền “thuốc” (lắc) và tiền boa..
Những kiểu chơi ngông
Những nhân viên làm ở bar Phương Đông (đường Hai Bà Trưng, Q.1) thời hoàng kim vẫn rỉ tai nhau câu chuyện về một vị khách lạ như ví dụ điển hình cho cách xài tiền kiểu đại gia. Đó là một người khách trẻ, đi dép lê, quần áo giản dị nên khi bước vào bar không một PR nào ngó ngàng.
Cuối cùng một PR đến. Khách yêu cầu một ly sữa tươi. PR bảo ở đây chỉ bán bia. Vị khách rút ngay tờ polymer 500.000 đồng lạnh lùng nói: “Đi mua giùm anh”. Cô PR đó xuống dưới cửa mới biết vị khách này đã boa cho dàn bảo vệ mỗi người 500.000 đồng khi mới bước vô!
Biết cô PR không có tiền sửa điện thoại, vị khách rút ra một xấp polymer toàn tờ 500.000 đồng mới tinh, nói: “Em cầm lấy 5 triệu mua điện thoại mới đi!”. Gần lúc tính hóa đơn, vị khách rút tiếp một xấp tiền bảo: “Anh gửi em 2 triệu. Kiếm cho anh một cô chịu ngủ với anh tối nay!”. Tổng cộng để uống ly sữa tươi trong bar, vị khách chơi ngông kia đã “bung” 7.500.000 đồng, chưa kể xấp tiền rải cho dàn bảo vệ!
Nhiều dân chơi khi nhắc đến “Dragon” (rồng), tên thật là T. (sinh năm 1985), con một đại gia kinh doanh vật liệu xây dựng ở Sài Gòn, đều phải nghiêng mình bái phục. Sau mỗi lần ký thành công một hợp đồng, ba thiếu gia này lại cho cậu quý tử … vài trăm triệu đồng để “ sáng” như cậu ta từng tuyên bố. “Dragon” sở hữu sáu chiếc ôtô, trong đó có Lexus, BMW, Innova…
Tối nào “Dragon” cũng dẫn đầu một nhóm 4-5 người đi bar. Hình ảnh quen thuộc của “Dragon” mỗi lần xuất hiện là đi cùng một em chân dài và kè kè một vali đựng tiền bóng loáng! Lần nào thiếu gia cũng “đốt” không dưới vài chục triệu đồng nên nhanh chóng trở thành khách VIP của bar 030 và Velvet (Q.1). Riêng ở bar Velvet, phục vụ và quản lý nhác thấy thiếu gia này đã vồn vã tiếp… từ xa. Mỗi khi tính tiền thiếu gia bình thản rút trong vali ra một cọc toàn tờ 500.000 đồng nhờ quản lý chia tiền boa giùm!
Long, một đại gia trong lĩnh vực xây dựng, kể: “Một quý tử trẻ vào Gossip (Q.1) với một nhóm bảy người, chỉ 18-22 tuổi. Vừa vào tới nơi cậu này gọi ngay người phục vụ ở sảnh VIP lại hét lớn: “Mày biết ông nội mày là ai không mà dám cho khách ngồi bàn này?“. Người phục vụ chưa kịp trả lời đã bị hai cái tát nổ đom đóm mắt khiến anh này tối sầm mặt mũi. Quản lý và bảo vệ ở gần đó nhưng không dám ho he. Một lát sau quản lý khu vực tới xin chuyển khách đã ngồi ở đó từ trước sang một bàn khác để nhường bàn Vip cho “ông trời con”.
Ông trời con” thường xuyên đến Gossip chơi và mỗi lần chơi không bao giờ chi dưới 5.000 USD. Quý tử này chỉ gọi rượu XO dẹt, giá 22 triệu đồng/chai. Chiếc bàn mà quý tử này đặt quanh năm suốt tháng không ai được phép cho khách ngồi. “Ông trời con” vẫn chơi đẹp khi ra về đã rút hai tờ 500.000 đồng cho người phục vụ bị đánh.
Tri Đồng, người từng dầm nằm dề ở những bar, vũ trường từ năm 2002, lắc đầu chép miệng khi kể lại cái cảnh người ta rải tiền như rải lá cây mà anh tận mắt chứng kiến ở vũ trường Gossip. Nhân vật chính là một đại thiếu gia mới 24, 25 tuổi, vừa bước ra khỏi chiếc xe hơi láng coóng sang trọng, trên tay cầm một xấp tiền dày cả tấc toàn tờ 100.000 đồng mới tinh, bình thản ngắt từng xấp tặng cho từng nhân viên bảo vệ từ tận ngoài cửa vào đến bên trong vũ trường.
“Tất cả những người ở Gossip đêm đó đều đổ dồn vào mọi cử chỉ, hành động của anh ta. Đêm đó anh ta là thượng khách của Gossip. Từ đó về sau chưa bao giờ tôi chứng kiến cảnh tiêu tiền khủng khiếp như vậy” – Tri Đồng nhún vai kể.
Kiểu chơi “thì hiện tại”
Nhưng theo nhiều dân chơi, đại gia bây giờ rất ít đi bar. Họ cũng hiếm khi thể hiện mình như các thiếu gia hoặc “đại gia… giả”. Đại gia lập hẳn một quầy bar hoành tráng tại nhà, mời những cô PR chân dài xinh đẹp đến. Vừa thoải mái quậy tưng bừng vừa kín đáo, ít bị nhòm ngó và độ an toàn cực kỳ cao.
Ngọc, một PR từng làm ở Gossip, kể: “Lần duy nhất tôi được đến nhà một đại gia ở Phú Mỹ Hưng (Q.7), người ta bịt mắt chở tới c biệt thự cho đến khi vào trong phòng bar mới tháo dải bg ra. Lúc về cũng vậy. Bar tại nhà mà hoành tráng y như vũ trường, chỉ nhỏ hơn thôi. Nhiều trò “vui” lắm: tắm sâmbanh, chơi “đá”, “cắn” thuốc (lắc). Đứa nào được đại gia thích thì “phục vụ”. Lần đó tôi được ba chai (3 triệu đồng)”.
Bar năm 2010 chứng kiến những kiểu “bung” tiền của dân choai choai và những “đại gia… giả”. K.O., quản lý một bar trên đường Phan Đg Lưu (Q.Phú Nhuận), bật cười khi kể về một cậu học sinh mới lớp 10 vào bar thử… cảm giác xài tiền. “Thằng nhóc đó đúng là lần đầu đi bar vì không biết uống rượu, chỉ gọi một chai bia. Thấy ai cũng boa: quản lý, phục vụ, nhân viên vệ sinh, PR đứng bàn, cả PR đi ngang qua cũng ngoắc vô xòe tiền boa. Người được 200.000 đồng, có người được 500.000 đồng. Riêng tiền boa bữa đó sơ sơ mười mấy triệu đồng.
Nghĩa, một dân chơi ở Phú Nhuận hay đi bar, khẳng định: “Giờ dân vô bar chi bạo tay nhưng không phải là đại gia nhiều lắm. Thường là dân hay cá độ đá banh, đánh đề với số tiền lớn. Mùa World Cup vừa rồi có người thắng vài tỉ đồng, vô một bar trên đường Lý Tự Trọng (Q.1) chơi, trả tiền cho tất cả khách ở đó. Nghe nói hết mấy trăm triệu!”.
Khi nhắc đến dân chơi kiểu này, cô PR tên Bình Khương kể về khách quen của một bar trên đường Huỳnh V Bánh, Q.Phú Nhuận, có biệt hiệu “Móm”. Anh này từng tuyên bố đã quẳng hơn 2 tỉ vào bar V kể từ khi bar này xuất hiện (hơn hai năm). Hóa đơn của anh ta thường trên 4 triệu đồng một lần! Nhưng khi boa, PR mới được 100.000-200.000 đồng, còn PR cũ thì “lốc” (không boa) dù bị ép uống đến xỉn “cắm đầu”!
Bình Khương kể thêm một nhóm khách trẻ, quậy và… chảnh. Thích thì vô. Chưa PR nào đặt bàn được. Nhóm này uống rượu như uống nước lã với một nguyên tắc: tới phiên người nào người đó phải uống 100%, nếu chỉ uống 50% là bị đuổi ra ngay. Có lần một người trong nhóm cao hứng khoe: bữa trước vô bar Olympus (Q.Gò Vấp) đi sáu người mà “quất” hết năm chai (rượu), mỗi chai 3 triệu đồng. Bữa đó sơ sơ tiền rượu đã hết 15 chai (triệu), chưa kể tiền “thuốc” (lắc) và tiền boa..