T
T$
Guest
Rệp được tìm thấy tại những khách sạn hàng đầu của New York, tại những cửa hàng bán quần áo và những rạp hát, tại Trung tâm Lincoln, Tòa nhà Empire State và trụ sở Liên Hiệp Quốc.
Hơn 1,000 trường hợp rệp được xác nhận tại các trường học của thành phố vào năm ngoái, tăng 88% so với năm trước.
Vấn đề này đã gây sự chú ý của truyền thông thế giới, bao gồm phim hoạt họa hài của chương trình “Next Media“ có trụ sở tại Đài Loan cho thấy thành phố New York bị tràn ngập bởi những con bọ khổng lồ.
Đối với những người bị ảnh hưởng, không có gì là hài hước cả. Bà Christine Drabicki là một trong 3 người đệ đơn kiện khách sạn sang trọng Waldorf Astoria, nơi các nhà lãnh đạo thế giới thường đến ở.
Bà nói bà bị rệp cắn vào tay và ngực hồi tháng Năm năm ngoái, gây nên những vết dị ứng-và vô tình mang những con ký sinh nhỏ xíu hút máu người về nhà tại Michigan và hai con bà cũng bị rệp cắn.
Bà Christine Drabicki nói: “Nó gây tai họa cho chúng tôi, giống như là tôi bị cái gì đó xâm lấn.. Tôi không biết thực sự đó là gì”
Bà Drabicki nói gia đình bà phải cắm trại bên ngoài nhà của cha mẹ bà hàng tuần lễ và tiêu mất hàng ngàn đô la để xông thuốc trong nhà.
Khách sạn Waldorf Astoria từ chối bình luận về đơn kiện của bà và hai người khác. Tuy nhiên trong một thông cáo viết, khách sạn nói họ có một chương trình thanh tra toàn diện.
Ông Lou Sorkin, một nhà côn trùng học tại viện bảo tàng Lịch sử Thiên nhiên Mỹ tại New York nói:
”Một số người trong giới y khoa nói đây không phải là một vấn đề trực tiếp liên hệ đến sức khỏe vì rệp là một loại côn trùng không chuyển hay là vật trung gian lây bệnh. Nhưng mặt khác, rệp ảnh hưởng đến con người. Người bị rệp cắn phải đi bác sĩ về da nếu bị ảnh hưởng, họ bị ngứa dữ đội ở da và bị nhiễm trùng vì gãi vào chỗ ngứa.”
Ông Sorkin là một trong số ít người tình nguyện tiếp xúc với rệp. Ông để cánh tay và bàn tay cho rệp chích để cho bộ sưu tập những con rệp dùng để nghiên cứu còn sống. Ông nói:
“Đây là một con rệp đã trưởng thành và đây là một con cái hình ngôi sao đang hút máu. Bạn có thể thấy nó trở nên đỏ.”
Ông Sorkin nói rệp bị loại trừ khỏi nhà của người Mỹ trong những thập niên 1940 và 1950 bằng các loại thuốc trừ sâu rầy nhất là thuốc DDT hiện bị cấm.
Tuy nhiên những loại hóa chất này trở nên càng ngày càng không hữu hiệu vì rệp tiến hóa trở nên kháng thuốc mạnh. Hiện nay, nhiệt độ cao hay nhiệt độ đông lạnh là cách chắc chắn nhất để giết rệp. Loài rệp có thể sống tới một năm không hút máu người, ẩn trong nệm giường, tường hay bàn ghế.
Các chuyên gia nói những con chó được huấn luyện là cách thức khám phá đáng tin cậy nhất về nạn rệp mới phát khởi. Chó có thể ngửi thấy ngay cả chỉ có một con rệp mà thôi và làm dấu bằng chân của chúng.
Trong một thí nghiệm, chó có thể khám phá ra một con rệp được giấu trong một lọ đậy nắp rất kín.
Tuy nhiên tại New York và những thành phố khác, chỉ có những người giàu mới có khả năng có biện pháp thận trọng như thế.
Những người chỉ trích như ông Scott Stringer, chủ tịch khu Manhattan nói thành phố phạm sai lầm chiến lược khi cắt giảm chương trình tiêu diệt các côn trùng độc hại. Ông nói:
“Có rất nhiều người trong thành phố không có khả năng chi trả để diệt rệp. Ngay bây giờ, nếu chúng ta không thận trọng, rệp sẽ thắng.”
Những chuyên gia như ông Lou Sorkin nói việc du lịch trên toàn thế giới có nghĩa là rệp sẽ tiếp tục truyền lan những tai họa về ngứa ngáy và những xáo trộn về tâm lý.
Ông đưa ra một hy vọng trong tương lai: máy móc điện tử khám phá sớm sự lây nhiễm đang được chế tạo và có thể sớm đưa ra sử dụng.
Hơn 1,000 trường hợp rệp được xác nhận tại các trường học của thành phố vào năm ngoái, tăng 88% so với năm trước.
Vấn đề này đã gây sự chú ý của truyền thông thế giới, bao gồm phim hoạt họa hài của chương trình “Next Media“ có trụ sở tại Đài Loan cho thấy thành phố New York bị tràn ngập bởi những con bọ khổng lồ.
Đối với những người bị ảnh hưởng, không có gì là hài hước cả. Bà Christine Drabicki là một trong 3 người đệ đơn kiện khách sạn sang trọng Waldorf Astoria, nơi các nhà lãnh đạo thế giới thường đến ở.
Bà nói bà bị rệp cắn vào tay và ngực hồi tháng Năm năm ngoái, gây nên những vết dị ứng-và vô tình mang những con ký sinh nhỏ xíu hút máu người về nhà tại Michigan và hai con bà cũng bị rệp cắn.
Bà Christine Drabicki nói: “Nó gây tai họa cho chúng tôi, giống như là tôi bị cái gì đó xâm lấn.. Tôi không biết thực sự đó là gì”
Bà Drabicki nói gia đình bà phải cắm trại bên ngoài nhà của cha mẹ bà hàng tuần lễ và tiêu mất hàng ngàn đô la để xông thuốc trong nhà.
Khách sạn Waldorf Astoria từ chối bình luận về đơn kiện của bà và hai người khác. Tuy nhiên trong một thông cáo viết, khách sạn nói họ có một chương trình thanh tra toàn diện.
Ông Lou Sorkin, một nhà côn trùng học tại viện bảo tàng Lịch sử Thiên nhiên Mỹ tại New York nói:
”Một số người trong giới y khoa nói đây không phải là một vấn đề trực tiếp liên hệ đến sức khỏe vì rệp là một loại côn trùng không chuyển hay là vật trung gian lây bệnh. Nhưng mặt khác, rệp ảnh hưởng đến con người. Người bị rệp cắn phải đi bác sĩ về da nếu bị ảnh hưởng, họ bị ngứa dữ đội ở da và bị nhiễm trùng vì gãi vào chỗ ngứa.”
Ông Sorkin là một trong số ít người tình nguyện tiếp xúc với rệp. Ông để cánh tay và bàn tay cho rệp chích để cho bộ sưu tập những con rệp dùng để nghiên cứu còn sống. Ông nói:
“Đây là một con rệp đã trưởng thành và đây là một con cái hình ngôi sao đang hút máu. Bạn có thể thấy nó trở nên đỏ.”
Ông Sorkin nói rệp bị loại trừ khỏi nhà của người Mỹ trong những thập niên 1940 và 1950 bằng các loại thuốc trừ sâu rầy nhất là thuốc DDT hiện bị cấm.
Tuy nhiên những loại hóa chất này trở nên càng ngày càng không hữu hiệu vì rệp tiến hóa trở nên kháng thuốc mạnh. Hiện nay, nhiệt độ cao hay nhiệt độ đông lạnh là cách chắc chắn nhất để giết rệp. Loài rệp có thể sống tới một năm không hút máu người, ẩn trong nệm giường, tường hay bàn ghế.
Các chuyên gia nói những con chó được huấn luyện là cách thức khám phá đáng tin cậy nhất về nạn rệp mới phát khởi. Chó có thể ngửi thấy ngay cả chỉ có một con rệp mà thôi và làm dấu bằng chân của chúng.
Trong một thí nghiệm, chó có thể khám phá ra một con rệp được giấu trong một lọ đậy nắp rất kín.
Tuy nhiên tại New York và những thành phố khác, chỉ có những người giàu mới có khả năng có biện pháp thận trọng như thế.
Những người chỉ trích như ông Scott Stringer, chủ tịch khu Manhattan nói thành phố phạm sai lầm chiến lược khi cắt giảm chương trình tiêu diệt các côn trùng độc hại. Ông nói:
“Có rất nhiều người trong thành phố không có khả năng chi trả để diệt rệp. Ngay bây giờ, nếu chúng ta không thận trọng, rệp sẽ thắng.”
Những chuyên gia như ông Lou Sorkin nói việc du lịch trên toàn thế giới có nghĩa là rệp sẽ tiếp tục truyền lan những tai họa về ngứa ngáy và những xáo trộn về tâm lý.
Ông đưa ra một hy vọng trong tương lai: máy móc điện tử khám phá sớm sự lây nhiễm đang được chế tạo và có thể sớm đưa ra sử dụng.