Thâm nhập các hội “đổi vợ” ở Sài Gòn (1): Những tiêu chí “đổi vợ”

Jolie

Member
[h=2]Tại nhiều quán cà phê sân vườn, máy lạnh ở TP HCM, mọi người nếu để ý kỹ một chút có thể nhận ra những “tín hiệu” của các nhóm “đổi vợ”. Tuy không phải là đại trà, nhưng những nhóm này thường có khoảng 3-4 cặp nam nữ, tuổi 35-40…[/h]
swingers.jpg

Ảnh minh họa.

Những nhóm chơi quái đảnBắt nguồn từ những thông tin vu vơ, kiểu như anh trai (em gái) đã có gia đình, đang cô đơn tìm người tâm sự, sẻ chia… trên mạng, là có thể thâm nhập hội này, thường gọi chung là các nhóm swing. Từ những địa chỉ vu vơ đó, những ai quan tâm đi sâu vào một vài đường link là có ngay số điện thoại của người được gọi là nhóm trưởng. Nếu ai quan tâm hơn nữa và… bén duyên sẽ được nhận một cuộc hẹn để gặp mặt riêng với nhóm trưởng để làm quen.
Các nhóm swing ở Sài Gòn hiện nay đều có tên và tiêu chí riêng với những quy định kết nạp thành viên mới hết sức khắt khe, để hạn chế những người nào có ý định chỉ biết “ăn” nhưng không chịu “chia”. Có thể kể tên một vài nhóm đang “đóng đô” ở Sài Gòn nhưng địa bàn hoạt động khá rộng, có thành viên ngụ ở cả 3 miền, như: SG free..., SG frien..., SG Tình thương… Những quy định để thu nạp các thành viên mới của giới ăn chơi “đổi vợ” có thể quy chung là: Phải là người có gia đình (điều kiện tiên quyết), xuất thân và nghề nghiệp không thành vấn đề, nhan sắc, tuổi tác (của vợ mình) phải “xứng tầm” với các thành viên nữ trong nhóm; phải chịu đi “sinh hoạt” với nhóm bất kể ngày giờ, phải nói tên thật với nhau nhưng sau mỗi chuyến đi… chơi thì “hồn ai người nấy giữ”, không níu kéo, không điện thoại hỏi thăm, không “can thiệp” vào chuyện gia đình “đối tác”, không ghen tuông, không chụp ảnh quay phim…
Các lần giao lưu của các nhóm swing thường là, trưởng nhóm sẽ điện thoại liên lạc đến “đại diện” mỗi thành viên. Sau đó hẹn nhau ở một quán cà phê nào đó trò chuyện để đỡ ngượng ngùng. Sau buổi cà phê là kéo nhau đi… ăn nhậu để tăng thêm sự thoải mái, tạo tình huống gần gũi, tăng hưng phấn rồi kéo nhau đi nhà nghỉ, khách sạn mini. Nhóm nào có nguồn tài chính dồi dào thì kéo nhau đi chơi xa, ra các khu du lịch sinh thái ở ngoại thành hoặc các tỉnh lân cận Sài Gòn.
Qua tìm hiểu, những quy định khắt khe chỉ “siết” ở cái buổi ban đầu lập nhóm, khi thành viên chỉ 3-4 cặp. Khi nhóm “nở nồi” thì những quy định này cũng nới ra nhiều.
Xâm nhập
Qua vài lần liên lạc, tôi được K hẹn gặp mặt tại một quán cà phê sân vườn khá rộng tại một quận trung tâm Sài Gòn. Trước đó, K đã dặn đi dặn lại là “ông phải mang hộ khẩu cùng CMND đến để tạo uy tín. Đó là bước đi quan trọng lắm để kết nạp thành viên”. K cũng không quên dặn thêm, nếu được thì dắt vợ theo để xem dung nhan.
K khá trắng trẻo, đẹp trai, mới gặp tôi đã liến thoắng “bà xã ông đâu?”. Tôi giả lả, “bả hôm nay bận đi công chuyện xa, vài bữa mới về.”. Kéo ghế ngồi xuống, K. nhìn tôi xăm soi rồi hỏi những thứ giấy tờ theo… quy định, tôi có mang theo không. Tôi đưa cho K. giấy CMND của mình và chìa ra một bản hộ khẩu… photo.
Đến màn nói chuyện hỏi thăm nhau, tôi chủ động: “Tui là chủ đại lý nước ngọt ở quận Phú Nhuận (vì hộ khẩu đã thể hiện địa chỉ), bà xã là công nhân viên bình thường, sáng đi chiều về làng nhàng. Nói thiệt với ông, tui buôn bán cả ngày mệt hết hơi, tối đóng cửa là muốn làm vài… ve rồi đi ngủ. Chẳng ham hố gì. Còn “bả” thì đi làm nhàn nhã, tuổi U.40, cứ “đòi” tùm lum, tôi thấy oải quá”. Nghe tôi tỉ tê… hoàn cảnh, K. hỏi một hơi tới liền: “Bả nhan sắc thế nào?”; “Điện nước” ra sao?”; “Nước da trắng hay là “ngăm ngăm, dòn dòn?”; “Ông đã “làm công tác tư tưởng” cho bả chưa?”; “Có chịu chơi không?”; “Đâu ông đưa hình bả cho tui coi coi…”.
Tôi đảm bảo với K. là “bả còn “ngon” lắm, điểm trên trung bình và đồng ý với ý tưởng này cái rụp. Tôi hứa với K, tuần sau sẽ dẫn ra mắt thành viên mới với các chị em trong nhóm một thể.
Hứa thôi nhưng trong bụng tôi rối bời, bởi “đào đâu ra vợ” mà dẫn tới cái chốn… có một không hai này. Quá may, vốn có cô bạn (đã có chồng, một con) là luật sư dân sự, chuyên tư vấn về chuyện hôn nhân-gia đình, trước đây cũng là phóng viên, tôi liền ngỏ lời cùng cô sẽ đóng giả là một cặp vợ chồng để thâm nhập giới… quái gở này. Cô bạn gật đầu liền liền và yên tâm giao cho tôi xử lý theo đúng kịch bản đã được cả hai thống nhất. Bởi đây cũng là một hiện tượng xã hội mà cô đang tìm hiểu. Theo cô, nó đã phá vỡ những nền tảng đạo đức, luân lý và là một trong những tác nhân quan trọng phá tan hạnh phúc của nhiều gia đình.
Tôi liền gửi cho K. trưởng nhóm một tấm hình (đã chỉnh sửa) của cô bạn, để K… duyệt. Hôm sau, tôi nhận ngay được sự đồng ý của K và hai cặp thành viên cũ. Điểm hẹn tuần tới cũng là một quán cà phê nhạc trữ tình…


[h=5]K. kể, đã có lần nhóm của mình suýt tan đàn xẻ nghé vì độc chiêu của một thành viên. Anh chàng này dẫn “cô vợ” đến, chân dài, thân hình bốc lửa, ăn nói có duyên khiến cho các thành viên nam trong nhóm đầy hứng khởi.[/h]Nhưng ôi thôi, khi “lâm trận” với một thành viên may mắn thì anh chàng này phải khóc thét lên trong phòng vì té ra nàng là dân đồng tính nam.

doi-vo-bai--4d32f.jpg

Ảnh chỉ mang tính minh họa, không liên quan đến nhân vật trong bài.



Hên xui… đổi vợHẹn nhau lúc 9 giờ nhưng tôi cẩn thận đưa cô bạn tới sớm nửa tiếng với ý định quan sát xem các thành viên của nhóm K. đã đến đầy đủ chưa để dễ bề tính toán. Đúng 9 giờ, các thành viên của nhóm lục tục kéo đến. Nữ thì e lệ chào nhau, nam thì lịch sự, kín đáo quan sát mấy cô nàng sẽ là “đối tác” của mình hôm nay.
K nhìn “vợ” tôi từ đầu đến chân, không chừa một khoảng hở nào. Qua một vài câu giới thiệu có phần trầm lắng là phần hỏi thăm nhân thân của nhau: Nghề nghiệp, sở thích, chuyện xã hội bâng quơ… Không khí có phần nặng nề để chờ đợi giờ G. Hơn 10 giờ, K. xé vỏ bao thuốc lá, ghi tên các “cô vợ” bỏ vào túi áo rồi tuyên bố: “Đến đây ai cũng hiểu mục đích của cuộc gặp mặt, sinh hoạt của nhóm nên tui tuyên bố đến phần rút thăm. Các bạn nam bốc trúng tên ai thì cô đó là “vợ” của mấy bạn trong lần “giao lưu” này. Tất cả đều… hên xui nhưng đây là thành viên mới (rồi chỉ cô bạn của tôi), thì ưu tiên cho tui vì tui là… trưởng nhóm!”.
Nói xong, K lần lượt móc từ túi áo từng lá thăm và dúi vào tay các thành viên nam. Khi đọc lá thăm, có người ngẩng mặt lên… nhìn trời, có người chặc lưỡi tỏ vẻ thất vọng. K nói tỏ vẻ thông cảm: “Ở đây các em tuổi tác chênh nhau một chút, có người mới, người cũ nhưng đã là… quy định thì phải chịu. Hên xui mà!”.
Thấy cô bạn bắt đầu bồn chồn, lo lắng, tôi phải tính đường… thoát hiểm. Bởi đến sau màn ăn nhậu của cả nhóm để lấy hưng phấn không biết chuyện gì sẽ xảy ra khi sự việc dường như tiến triển quá trôi chảy.
“Tăng hai” là một khu nhà hàng, nhà nghỉ thơ mộng ở khu Tân Cảng bên bờ sông Sài Gòn. Cảnh sắc ở đây thật khéo cho cái màn đổi chác có một không hai. Ngồi ở bờ sông, gió thổi lồng lộng, mát rượi cả cõi lòng. Không ai nói với ai nhưng từ khi ngồi vào bàn là cô “vợ” nào đã được chọn phải kéo ghế ngồi sát “chồng” của mình. Như những cặp vợ chồng hạnh phúc trong một lần họp mặt bạn bè, các cặp cũng gắp, mời nhau ăn, cùng cụng ly, nhỏ to tâm tình. Bia vào, chuyện thanh có, tục có rồi nhỏ to tâm sự, vai kề vai, má áp má…
“Vợ ải, vợ ai?”
Đang uống bỗng K bật dậy nói, “Thôi để tụi tui khai trương bữa nay”, rồi dìu cô bạn tôi đứng dậy. Trước khi đi đến khu nhà nghỉ, K không quên thu hết điện thoại của mỗi người, tắt máy cẩn thận. Dù yên tâm với kịch bản đối phó đã có từ trước, tôi vẫn nhìn cô bạn bước theo K đầy lo lắng.
Dường như cô “vợ” mới của tôi cũng đứng ngồi không yên nên khều nhẹ vào đùi tôi. Hiểu ý, tôi đứng dậy theo “vợ” về phòng nghỉ của mình. Nằm trên giường, “vợ” tôi chậm rãi thả hồn theo những dòng tâm tình của mình. Cô tên Tr, hiện là kế toán của một công ty trong khu chế xuất Tân Thuận, 34 tuổi, đã có một con 6 tuổi, chồng là kỹ thuật viên điện lạnh. Tr. lấy chồng lúc 26 tuổi, trong thời gian kiêng cữ, cô phát hiện ra chồng mình liên tục… thủ dâm.
Chồng của Tr không léng phéng, mèo mỡ gì nhưng cái tật thủ dâm trong thời gian dài dường như đã thành thói quen nên anh chàng chẳng màng đến nhu cầu với vợ. Rồi Tr cũng làm theo chồng để giải tỏa bức xúc. Cả hai đều biết rõ tình cảnh này nhưng ngại đi điều trị cả về tâm lý lẫn sức khỏe. Rồi họ biết chuyện đổi vợ qua những trang mạng.
“Em đã tham gia vụ này nhiều chưa?”, tôi hỏi. Tr nói chỉ 7-8 lần gì đó. “Còn đối tác?”. “Cũng đủ hạng người lắm anh. Có người ở dơ, thân thể bốc mùi mà vẫn phải chiều. Có người hùng hục một cách tục tằn. Có người êm dịu, biết khơi dậy những bản năng tình dục. Có người… làm đủ trò”, Tr nói. “Nếu không chịu sao không phản đối?”. “Phản đối sao được anh. Chồng mình bây giờ đang làm tình với vợ người ta, mình cũng phải trả cho nó sòng phẳng. Chơi thì phải chịu, chịu thì mới… chơi”. “Vậy thì cả hai chịu tình cảnh này mãi sao? Còn con cái nữa, nó lớn nó biết thì sao?”. “Em cũng chẳng biết sau này ra sao nữa. Ly dị thì không nỡ, mà cứ sống thế này cũng thấy trong lòng không yên. Sinh hoạt tình dục kiểu này em biết sớm muộn gì cũng bị bệnh. Em nghĩ, thôi thì mình đành bồ với một ai đó để giải quyết, chứ bừa bãi kiểu này cũng nhục lắm. Có người chẳng thèm hỏi em câu nào, quăng em lên giường, rồi “cày bừa” chán chê, xong là lăn ra thở, coi em y hệt một con điếm”.



Lấy cớ ra ngoài uống nước, tôi xem cô bạn xoay xở thế nào. Vừa ra, thấy K mặt sưng mày sỉa, gọi tôi lại mắng té tát: “Vợ ông vừa đi thẩm mỹ “em bé”, may vá tùm lum thì bố tui cũng không dám đụng. Đụng vô nó tè le ra thì tôi chết, ông chơi kỳ quá”.



 
Back
Top