Thâm nhập "cung đường sung sướng" ở gần khu trọ sinh viên (kỳ 2)

Jolie

Member
[h=2](Soha.vn) - Trong không gian ngập ngụa ánh đèn xanh đỏ lờ mờ thì tất lẽ chúng ta nhận ra ngay - đó là những “cửa hàng” không bình thường.[/h]
Họ gọi những quán nhỏ tạm bợ, lụp xụp này là cửa hàng mà chẳng thấy hàng hóa gì? Hay cửa hàng trưng biển café nhưng ở dưới tấm biển thêm dòng chữ “thư giãn” và trong không gian ngập ngụa trong ánh đèn xanh đỏ lờ mờ, thì tất lẽ chúng ta nhận ra ngay - đó là những “cửa hàng” không bình thường.
Tiếp tục hành trình thâm nhập vào “cung đường sung sướng” ở khu vực Nhổn (Từ Liêm - Hà Nội), chúng tôi khá bất ngờ với sự mạnh miệng mời chào khách của các cô gái hành nghề “tẩm quất thư giãn” ở đây. Đặc biệt là các “thủ thuật” của cái “nghề” mua vui cho cánh đàn ông hư bằng dịch vụ nhạy cảm.
23h45’, PV vào một quán café (không treo biển) lập lèo ánh đèn xanh đỏ ở đường 70 - Xuân Phương (cách ngã tư Nhổn chưa đầy 1km) khi loáng thoáng bên trong bóng 2 cô gái đang hàn huyên với nhau câu chuyện nào đó. Thấy tiếng xe máy rọi vào, một cô gái chạy ra buông lời:“Vào đi anh!”.
tham-nhap-vao-cung-duong-sung-suong-o-gan-khu-tro-sinh-vien-soha1-82785.jpg

Thúy - nữ nhân viên tẩm quất thư giãn ở gần khu vực Nhổn.


Sau 10 phút với câu chuyện “trên giời dưới biển”, chẳng có chủ đề gì, tôi hỏi: “Ở đây có gì em?”. “Thoải mái anh” - cô gái trả lời ngay. “Có gì nữa không em?” - tôi hỏi tiếp. “Vào đi anh, thoải mái hết cỡ luôn” - cô gái này đáp.
Ra ý nếu thoải mái không có “cái kia” thì thôi để đi tìm quán khác, thì cô gái tên Thúy (mọi người ở quán gọi vậy - PV) tiến đến chỗ tôi ngồi rồi thình lình cánh tay ôm choàng qua vai và bàn tay tinh quái của cô làm vài đường đưa lên, vuốt xuống liên tục rờn rợn ở đốt sống lưng:“Anh cứ “làm” đi, em làm cho anh “phê” không muốn đi đâu là được chứ gì? Lần này còn hay lần khác”.
“Nói thế chứ lấy gì làm chứng để “phê” không muốn đi đâu em?” - tôi hỏi, thì Thúy thề thốt: “Sai không làm người, lấy người em làm chứng luôn”. Chúng tôi tỏ vẻ hoài nghi: “Lấy người nghĩa là sao?”. Cô gái hồn nhiên, khẳng định: “Lấy tất tần tật, cả con người em đây”.
“Có biết gì đâu mà lấy người em chứ”- tôi bác lời. “Muốn biết thì vào trong sẽ biết. Chuyện trai gái ngồi ngoài này làm sao biết được. Đi đi anh” - cô gái giục.
Bỏ qua lời mời chào nhiệt tình của Thúy, chúng tôi vẫn nuôi ý định có em nào “đi nhanh” không thì vào không thì xin chào. “Thôi, đi vào em “làm” cho ok chứ, có hai em đấy, anh chọn lấy một em” - Thúy tiếp tục làm tôi thấy “tê liệt” phía sau lưng.
Chúng tôi chuyển sang hỏi giá cho một lần “lâm trận” cùng dịch vụ tẩm quất thư giãn “sung sướng” thì cô gái nói: “Trăm hai thôi anh (120.000 đồng)”.
Loằng ngoằng “làm giá” và ra hiệu nhất quyết nếu có dịch vụ đến “Z” thì đi nhưng Thúy lên giọng: “Cứ ngồi ngoài này thì làm Đ… gì có “gạch ngói”. Muốn có cái khác thì vào trong làm xong xuôi đã rồi muốn đi đâu ra nhà nghỉ”.
1362966434049.jpg

Một nhân viên nữ khác vừa "thư giãn" bằng tay, miệng cho khách xong.


Sau đủ những lời mời, nhưng tôi cứ “câu giờ” để tìm hiểu hoạt động tẩm quất thư giãn tại quán này thì một nữ nhân viên đổi giọng, xen vào: “Không đi thì mở cho anh ấy, vào không vào cứ ngồi “làm cảnh” ở đấy làm gì, mất việc. Đi đi, nhà em nhà bán hàng”. “Bán hàng gì?” - tôi hỏi. “Bán café chứ bán gì, chả nhẽ mở hàng không bán”.
Nghe có vẻ nực cười, nhưng trong suốt khoảng 30 phút ngồi “mặc cả”, chúng tôi chẳng hề thấy có vị khách nào vào uống café và cũng không nhìn thấy khu vực pha nước uống ở đâu cả. Duy chỉ thi thoảng thấy bóng dáng của một vài thanh niên đến dừng xe trước cửa quán rồi biến mất trong màn đêm.
Theo tìm hiểu của PV, những cô gái làm nghề tẩm quất thư giãn phần đa đã qua cái tuổi “hút khách”, đắt hàng. Vì thế, họ dạt về đây, vào những cửa hàng để hành nghề tẩm quất “mua vui” cho khách.




 
Back
Top