T
T$
Guest
(ThuVienBao.com) - ( 2:56 PM | 18/03/2011 )Giữa bức tranh thương tâm và sự tuyệt vọng của người Nhật Bản sau trận càn quét của đợt sóng thần, hình ảnh 30 trẻ em tại Trường tiểu học Kama lại một lần nữa khiến con tim nhân loại quặn đau.
Bọn trẻ ngồi yên lặng trong góc của một lớp học ở tầng 3 và chờ đợi cha mẹ đến đón từng ngày kể từ khi sóng thần tràn vào thành phố Ishinomaki. Cho đến nay, vẫn chưa có phụ huynh nào đến cả. Rất ít người trong trường tin rằng họ sẽ tới.
Các giáo viên nghĩ rằng một số học sinh nam và nữ, từ 8 đến 12 tuổi, biết cha và mẹ mình đã mất tích và sẽ không bao giờ quay trở lại. Thế nhưng, các em chỉ im lặng và không nói gì. Thay vào đó, bọn trẻ kiên nhẫn ngồi đọc sách hoặc chơi bài. Giáo viên và những người thân canh chừng không cho bất cứ ai nói tình hình bên ngoài với chúng.
Các quan chức lo ngại rằng ngay cả âm thanh của các cánh cửa trượt lại cũng khiến bọn trẻ tràn trề hi vọng ảo rằng bố mẹ đã đến đón mình. Sự im lặng của 30 đứa trẻ đối lập hẳn với tiếng cười nói vui vẻ của bọn trẻ khác may mắn có bố mẹ còn sống sót đang chơi ở hành lang của tòa nhà bốn tầng.
Giáo viên thể dục Masami Hoshi cho biết: "Cơn sóng thần xảy ra khi phụ huynh của các em bắt đầu đến đón con về, vì thế chúng tôi cố gắng giữ bọn trẻ ở bên trong để đảm bảo an toàn.
Những đứa trẻ nhỏ hơn một chút đã ra về cùng với cha mẹ ít phút trước đó. Những người đi về nhà theo hướng phía sau trường học có thể còn sống sót, những người đã đi theo hướng khác có lẽ đã thiệt mạng.
Tuy trường học không có điện, nước hay lò sưởi, nhưng những hành lang và phòng học chứa đầy bùn và mảnh vỡ lại là nơi trú nạn của 657 người còn sống. Nơi đây cách biển gần 2 km và là nơi trú ẩn khá an toàn.
Theo Vietnamnet
Bọn trẻ ngồi yên lặng trong góc của một lớp học ở tầng 3 và chờ đợi cha mẹ đến đón từng ngày kể từ khi sóng thần tràn vào thành phố Ishinomaki. Cho đến nay, vẫn chưa có phụ huynh nào đến cả. Rất ít người trong trường tin rằng họ sẽ tới.
Các giáo viên nghĩ rằng một số học sinh nam và nữ, từ 8 đến 12 tuổi, biết cha và mẹ mình đã mất tích và sẽ không bao giờ quay trở lại. Thế nhưng, các em chỉ im lặng và không nói gì. Thay vào đó, bọn trẻ kiên nhẫn ngồi đọc sách hoặc chơi bài. Giáo viên và những người thân canh chừng không cho bất cứ ai nói tình hình bên ngoài với chúng.
Các quan chức lo ngại rằng ngay cả âm thanh của các cánh cửa trượt lại cũng khiến bọn trẻ tràn trề hi vọng ảo rằng bố mẹ đã đến đón mình. Sự im lặng của 30 đứa trẻ đối lập hẳn với tiếng cười nói vui vẻ của bọn trẻ khác may mắn có bố mẹ còn sống sót đang chơi ở hành lang của tòa nhà bốn tầng.
Giáo viên thể dục Masami Hoshi cho biết: "Cơn sóng thần xảy ra khi phụ huynh của các em bắt đầu đến đón con về, vì thế chúng tôi cố gắng giữ bọn trẻ ở bên trong để đảm bảo an toàn.
Những đứa trẻ nhỏ hơn một chút đã ra về cùng với cha mẹ ít phút trước đó. Những người đi về nhà theo hướng phía sau trường học có thể còn sống sót, những người đã đi theo hướng khác có lẽ đã thiệt mạng.
Tuy trường học không có điện, nước hay lò sưởi, nhưng những hành lang và phòng học chứa đầy bùn và mảnh vỡ lại là nơi trú nạn của 657 người còn sống. Nơi đây cách biển gần 2 km và là nơi trú ẩn khá an toàn.
Theo Vietnamnet