[h=2]Trong thế giới của những kẻ đang mất đi tự do ấy, họ có thể nghĩ ra đủ mọi trò để có bạn cùng tâm sự, tận dụng mọi cơ hội có thể để 'tán gái' thậm chí giải quyết 'nhu cầu sinh lý' trong chấp nhoáng. Những 'kỹ nghệ' ấy có lẽ những người bình thường chẳng ai có thể nghĩ ra nổi.[/h]
Kỹ xảo “tán gái” bằng tiếng sáo
Sau những giờ lao động cải tạo trong trại giam, những phạm nhân đang thụ án tù hầu như rất rảnh rang. Và đương nhiên trong khoảng thời gian dài đằng đẵng ấy, cánh tù nhân nghĩ ra rất nhiều trò để đốt thời gian. Chẳng thế mà trong đám tù nhân đã tự lưu truyền một câu nói bất hủ: “Không có việc gì khó. Chỉ sợ tù không … thèm làm”.
Sau nhiều lần hẹn gặp qua một gã đàn anh có máu mặt ở Thanh Hóa, tôi đã được gặp H. trong một cuộc rượu. Ông trời sinh ra đã ban cho H. một ngoại hình đáng sợ, hai có mắt nhỏ tí như con lươn nằm vắt ngang khuôn mặt đen cháy nắng vằn vện những vết sẹo. Cái nhìn sắc lẹm của gã dễ làm nhiều người yếu bóng vía hoảng hồn.
Gườm gườm, gã nhìn tôi với ánh mắt dò xét, chỉ đến khi được đại ca của gã giới thiệu, gã mới bớt đi sự cảnh giác và bắt đầu mở lòng về những bí mật trong tù mà ngay cả đại ca của gã hiện tại ở thành phố Thanh Hóa cũng mới chỉ biết đôi phần. Sau đôi chai rượu Vodka, có vẻ hơi men đã bắt đầu ngấm, gã bắt đầu khoe mẽ khi kể về những thành tích “tán gái trong tù bằng .. tiếng sáo”.
Tiếng sáo mà gã muốn nói ở đây dễ làm nhiều người lầm tưởng đó là dùng một cây sáo để thổi. Nhưng ở trong tù, bất kỳ thứ dụng cụ nào như cây sáo hay các đồ vật khác đều có thể trở thành các công cụ để đám tù “xử” nhau nên bị cấm tiệt. Tiếng sáo ở đây thực chất chính là tiếng huýt sáo bằng miệng. Một thứ âm thanh tưởng chừng rất đơn giản nhưng lại được đám tù biến thành “công cụ” vô cùng hữu ích để “giao lưu” với đám tù nữ.
Chính với công cụ siêu dị của mình mà gã được đám tù cùng buồng tôn làm đại ca trưởng buồng mà chẳng phải trải qua những pha đánh đấm đổ máu. Số là gã cũng học được trò thổi sáo này từ một gã tù khác đã chết. Chẳng phải ai thổi sáo cũng có thể tán được gái, chỉ có chiêu của “sư phụ” gã mới trở thành phương tiện cưa cẩm mà thôi.
Theo lời kể, gã đã trải qua không biết bao nhiêu trại giam từ Nam chí Bắc nên gã biết rất rõ trong trại thường có hai khu nhà giam, một của nam, một của nữ chỉ cách nhau một bức tường. Vì thế, dù ở cái chốn nhiều người cho là đêm đen thì gã vẫn có được nhiều mối tình đẹp như mơ, mà bao nhiêu bạn tù khác không thể làm được. “Tình yêu” của gã là một ả có mái tóc nhuộm đỏ cháy. Ả từng là má mì trong một đường dây buôn bán gái mại dâm sang Trung Quốc.
Tuy nhiên, đường đến với tình yêu khi ở trong tù không hề đơn giản. Gã đã tìm cách tiếp cận đám tù nữ trong những lần đi lao động. Mặc dù có khoảng cách nhưng qua đám đàn em, gã đã chấm được đối tượng. “Thực ra ở ngoài đời có lẽ sẽ chẳng dễ tán được vậy đâu. Nhưng ở trong tù thì nó hoàn toàn khác. Bên tù nữ cũng như bọn tôi cả thôi, cũng buồn chết đi được nên có cách giải khuây họ thích lắm”, gã nói.
Ảnh minh họa
Giờ đã mãn hạn tù và đi làm bốc vác thuê do chẳng nơi nào dám nhận gã vào làm, gã vẫn sống vất vưởng qua ngày. Hắn chẳng vợ, chẳng con dù đã hơn 40 tuổi, vậy mà khi ở trong tù hắn là người luôn được chị em để ý. Gã nuốt cốc rượu cái ực, liếc mắt khá tình, tiết lộ đang đợi cô nàng tóc cháy trong trại kia ra tù để về ở với nhau. Nguyên do là cả hai đã có hẹn ước với nhau từ trong trại rồi. Nhìn gã ít ai có thể nghĩ gã lại là kẻ chung tình đến vậy.
Theo lời gã, huýt sáo cũng có ngôn ngữ riêng và chỉ có những người đồng cảnh ngộ mới thấu hiểu tới tận tâm can của thứ “ngôn ngữ” này. “Ở trong tù ngày dài lắm. Một ngày trong tù ngàn thu ở ngoài mà. Bọn tôi có mấy khu ngủ vì ngủ mãi cũng chán nên nghĩ ra nhiều trò. Nhưng cái trò tán gái bằng sáo thì không mấy thằng làm được. Trò này phải thực hiện vào đêm khuya thanh vắng, huýt thoải mái vì không phải ai cũng hiểu thông điệp trong đó. Dạo còn trong trại, ngày nào tôi cũng “nói chuyện” với “vợ” đến tận sáng. Chẳng hiểu sao cô ta cũng hiểu rất nhanh ý tôi nói chỉ sau vài lần dạy thông điệp, giai điệu, mọi thứ ngôn ngữ ngầm của chúng tôi”, gã kể.
Giữa đêm khuya u tịch của chốn lao tù, tiếng huýt sáo trở nên da diết, ma mị, ám ảnh đến kỳ dị. Tiếng hơi bật ra, réo rắt, len lỏi qua màn đêm đặc quánh, vọng dài suốt dọc hành lang tối thui. Tiếng huýt sáo như làm khơi dậy cảm xúc nhớ nhớ thương thương tưởng như đã ngủ quên trong lòng gã.
Như để minh chứng cho lời nói của mình là hoàn toàn có thật, gã bắt đầu biểu diễn bằng những âm thanh từ chính miệng gã. Nghe tiếng huýt sáo đầy thích thú buông ra từ kẽ răng của gã, đương nhiên, tôi chẳng hiểu gì mặc dù đã được gã giải thích rằng từng giai điệu của tiếng huýt sáo ra làm sao.
Gã tiết lộ bí quyết tán gái: “Ở trong trại giam, đầu óc ai cũng bị u mê, bị chìm trong những lỗi lầm mà mình gây ra. Vì thế giữa đêm khuya tiếng huýt sáo như một sự giải tỏa. Nó đưa tâm hồn con người vượt qua ngoài song sắt nhà giam. Phía bên kia trại giam vợ tôi đã nghe thấy và hiểu được tâm tư của tôi. Cô ấy cũng hiểu những ngôn ngữ ở từng điệu sáo và chờ đợi từng đêm. Có lần tôi bị ốm nặng không thể gửi “thư” bằng cách huýt sáo được, cô ấy cứ chờ mãi cho đến tận sáng hôm sau. Sáng hôm sau, tôi đi lao động nhìn xa xa thấy sắc mặt cô ấy không được tốt. Có lẽ là thức trắng đêm. Chiêu tán gái bằng tiếng sáo của tôi đã được cả đám lâu la trong phòng sùng bái. Tôi tán được 'vợ' còn được nhiều cái lợi khác mà đám tù cùng buồng có mơ cũng chẳng được”.
Chuyện giải quyết “nhu cầu” của tù nữ
Tưởng chừng như câu chuyện của gã đã làm nhiều người mắt tròn mắt dẹt nhưng tuyệt chiêu tán gái trong tù bằng cách huýt sáo chưa ăn thua bằng cách mà cách phạm nữ giải quyết nhu cầu sinh lý và mánh khóe mà các đối tượng này sử dụng để tuồn những vật dụng như điện thoại, hoa quả vào trong buồng tù. Các vật dụng này thực chất đã được đám tù nữ “khai phá” những … công dụng mới.
Sau khi khoe những thành tích đẳng cấp trong việc tán gái bằng huýt sáo của mình, gã cao hứng kể thêm cho tôi nghe về câu chuyện đám tù nữ trong trại xử lý “nhu cầu” như thế nào. Tôi tò mò hỏi gã nhưng phải uống với gã thêm nửa chai rượu Vodka đến mãi nửa đêm, gã mới chịu tiết lộ thêm những chi tiết mà những người phụ nữ bình thường và cả cánh đàn ông chỉ biết lắc đầu, lè lưỡi là điều chắc chắn.
Phì phèo điếu thuốc lá, gã cười sằng sặc nói với tôi: “Tôi mà kể ra ông sợ luôn đấy. Ông có biết cánh tù nữ ấy lắm trò còn hơn bọn tôi nhiều. Hoa quả mang vào cho các tù nhân nhiều khi không chỉ để họ ăn mà con giúp họ giải quyết nhu cầu sinh lý nữa đấy. Tôi được biết theo những gì 'nói chuyện' qua tiếng sáo với 'vợ' thì cánh tù nữ mang theo hoa quả vào nhà vệ sinh để thỏa mãn những bức xúc tình dục dồn nén bấy lâu. Đương nhiên, những loại hoa quả ấy cũng phải 'chuyên dụng' rồi”.
Tôi thắc mắc về việc cánh tù nữ dùng “công cụ tự sướng” là hoa quả dễ xảy ra nhiều điều phức tạp thì gã cười hềnh hệch nói: “Thi thoảng bọn tôi cũng có những phút chớp nhoáng chứ. Biết là bị cấm nhưng một số người giải quyết nhanh gọn bằng cách vượt tường chui vào nhà vệ sinh nữ bên đó. Vẫn biết là nếu bị bắt sẽ bị phạt rất nặng nhưng “yêu thương mà” …
Chẳng đợi tôi hỏi thêm, gã đã tuôn một tràng: “Ông có tin là đám tù nữ còn tuồn được điện thoại vào không? Những chiếc điện thoại ấy không phải tuồn vào với mục đích sử dụng để gọi ra ngoài. Thay vào đó, đám tù nữ dùng nó làm “công cụ tự sướng”.
Nghe gã kể tôi thực sự giật mình, tuy nhiên, điều làm tôi thắc mắc hơn là đám tù nữ giấu điện thoại bằng cách nào và bằng con đường nào vì trong trại được quản rất nghiêm ngặt. “Người bình thường như ông làm sao mà hiểu được cơ chứ. Đám tù nữ có 'con đường' tuồn điện thoại vào mà cánh tù nam không thể làm được chính là cái 'vốn tự có' ấy chứ đâu. Có những tù nữ cải tạo tốt được ra ngoài làm thuê cho nhà dân dưới sự kiểm soát chặt chẽ. Nhưng chẳng hiểu bằng đường nào mà chúng nhờ được người mua điện thoại. Chúng toàn giấu vào 'chỗ đó' rồi vào trong buồng 'cùng sử dụng'. Đám tù nữ nhu cầu cao lắm vì trước đó hầu hết đều là gái làng chơi cả, nhưng sau này dính vào những tội danh khác nhau phải vào trại”, gã khoái trá kể.
Theo Pháp luật
Kỹ xảo “tán gái” bằng tiếng sáo
Sau những giờ lao động cải tạo trong trại giam, những phạm nhân đang thụ án tù hầu như rất rảnh rang. Và đương nhiên trong khoảng thời gian dài đằng đẵng ấy, cánh tù nhân nghĩ ra rất nhiều trò để đốt thời gian. Chẳng thế mà trong đám tù nhân đã tự lưu truyền một câu nói bất hủ: “Không có việc gì khó. Chỉ sợ tù không … thèm làm”.
Sau nhiều lần hẹn gặp qua một gã đàn anh có máu mặt ở Thanh Hóa, tôi đã được gặp H. trong một cuộc rượu. Ông trời sinh ra đã ban cho H. một ngoại hình đáng sợ, hai có mắt nhỏ tí như con lươn nằm vắt ngang khuôn mặt đen cháy nắng vằn vện những vết sẹo. Cái nhìn sắc lẹm của gã dễ làm nhiều người yếu bóng vía hoảng hồn.
Gườm gườm, gã nhìn tôi với ánh mắt dò xét, chỉ đến khi được đại ca của gã giới thiệu, gã mới bớt đi sự cảnh giác và bắt đầu mở lòng về những bí mật trong tù mà ngay cả đại ca của gã hiện tại ở thành phố Thanh Hóa cũng mới chỉ biết đôi phần. Sau đôi chai rượu Vodka, có vẻ hơi men đã bắt đầu ngấm, gã bắt đầu khoe mẽ khi kể về những thành tích “tán gái trong tù bằng .. tiếng sáo”.
Tiếng sáo mà gã muốn nói ở đây dễ làm nhiều người lầm tưởng đó là dùng một cây sáo để thổi. Nhưng ở trong tù, bất kỳ thứ dụng cụ nào như cây sáo hay các đồ vật khác đều có thể trở thành các công cụ để đám tù “xử” nhau nên bị cấm tiệt. Tiếng sáo ở đây thực chất chính là tiếng huýt sáo bằng miệng. Một thứ âm thanh tưởng chừng rất đơn giản nhưng lại được đám tù biến thành “công cụ” vô cùng hữu ích để “giao lưu” với đám tù nữ.
Chính với công cụ siêu dị của mình mà gã được đám tù cùng buồng tôn làm đại ca trưởng buồng mà chẳng phải trải qua những pha đánh đấm đổ máu. Số là gã cũng học được trò thổi sáo này từ một gã tù khác đã chết. Chẳng phải ai thổi sáo cũng có thể tán được gái, chỉ có chiêu của “sư phụ” gã mới trở thành phương tiện cưa cẩm mà thôi.
Theo lời kể, gã đã trải qua không biết bao nhiêu trại giam từ Nam chí Bắc nên gã biết rất rõ trong trại thường có hai khu nhà giam, một của nam, một của nữ chỉ cách nhau một bức tường. Vì thế, dù ở cái chốn nhiều người cho là đêm đen thì gã vẫn có được nhiều mối tình đẹp như mơ, mà bao nhiêu bạn tù khác không thể làm được. “Tình yêu” của gã là một ả có mái tóc nhuộm đỏ cháy. Ả từng là má mì trong một đường dây buôn bán gái mại dâm sang Trung Quốc.
Tuy nhiên, đường đến với tình yêu khi ở trong tù không hề đơn giản. Gã đã tìm cách tiếp cận đám tù nữ trong những lần đi lao động. Mặc dù có khoảng cách nhưng qua đám đàn em, gã đã chấm được đối tượng. “Thực ra ở ngoài đời có lẽ sẽ chẳng dễ tán được vậy đâu. Nhưng ở trong tù thì nó hoàn toàn khác. Bên tù nữ cũng như bọn tôi cả thôi, cũng buồn chết đi được nên có cách giải khuây họ thích lắm”, gã nói.
Ảnh minh họa
Giờ đã mãn hạn tù và đi làm bốc vác thuê do chẳng nơi nào dám nhận gã vào làm, gã vẫn sống vất vưởng qua ngày. Hắn chẳng vợ, chẳng con dù đã hơn 40 tuổi, vậy mà khi ở trong tù hắn là người luôn được chị em để ý. Gã nuốt cốc rượu cái ực, liếc mắt khá tình, tiết lộ đang đợi cô nàng tóc cháy trong trại kia ra tù để về ở với nhau. Nguyên do là cả hai đã có hẹn ước với nhau từ trong trại rồi. Nhìn gã ít ai có thể nghĩ gã lại là kẻ chung tình đến vậy.
Theo lời gã, huýt sáo cũng có ngôn ngữ riêng và chỉ có những người đồng cảnh ngộ mới thấu hiểu tới tận tâm can của thứ “ngôn ngữ” này. “Ở trong tù ngày dài lắm. Một ngày trong tù ngàn thu ở ngoài mà. Bọn tôi có mấy khu ngủ vì ngủ mãi cũng chán nên nghĩ ra nhiều trò. Nhưng cái trò tán gái bằng sáo thì không mấy thằng làm được. Trò này phải thực hiện vào đêm khuya thanh vắng, huýt thoải mái vì không phải ai cũng hiểu thông điệp trong đó. Dạo còn trong trại, ngày nào tôi cũng “nói chuyện” với “vợ” đến tận sáng. Chẳng hiểu sao cô ta cũng hiểu rất nhanh ý tôi nói chỉ sau vài lần dạy thông điệp, giai điệu, mọi thứ ngôn ngữ ngầm của chúng tôi”, gã kể.
Giữa đêm khuya u tịch của chốn lao tù, tiếng huýt sáo trở nên da diết, ma mị, ám ảnh đến kỳ dị. Tiếng hơi bật ra, réo rắt, len lỏi qua màn đêm đặc quánh, vọng dài suốt dọc hành lang tối thui. Tiếng huýt sáo như làm khơi dậy cảm xúc nhớ nhớ thương thương tưởng như đã ngủ quên trong lòng gã.
Như để minh chứng cho lời nói của mình là hoàn toàn có thật, gã bắt đầu biểu diễn bằng những âm thanh từ chính miệng gã. Nghe tiếng huýt sáo đầy thích thú buông ra từ kẽ răng của gã, đương nhiên, tôi chẳng hiểu gì mặc dù đã được gã giải thích rằng từng giai điệu của tiếng huýt sáo ra làm sao.
Gã tiết lộ bí quyết tán gái: “Ở trong trại giam, đầu óc ai cũng bị u mê, bị chìm trong những lỗi lầm mà mình gây ra. Vì thế giữa đêm khuya tiếng huýt sáo như một sự giải tỏa. Nó đưa tâm hồn con người vượt qua ngoài song sắt nhà giam. Phía bên kia trại giam vợ tôi đã nghe thấy và hiểu được tâm tư của tôi. Cô ấy cũng hiểu những ngôn ngữ ở từng điệu sáo và chờ đợi từng đêm. Có lần tôi bị ốm nặng không thể gửi “thư” bằng cách huýt sáo được, cô ấy cứ chờ mãi cho đến tận sáng hôm sau. Sáng hôm sau, tôi đi lao động nhìn xa xa thấy sắc mặt cô ấy không được tốt. Có lẽ là thức trắng đêm. Chiêu tán gái bằng tiếng sáo của tôi đã được cả đám lâu la trong phòng sùng bái. Tôi tán được 'vợ' còn được nhiều cái lợi khác mà đám tù cùng buồng có mơ cũng chẳng được”.
Chuyện giải quyết “nhu cầu” của tù nữ
Tưởng chừng như câu chuyện của gã đã làm nhiều người mắt tròn mắt dẹt nhưng tuyệt chiêu tán gái trong tù bằng cách huýt sáo chưa ăn thua bằng cách mà cách phạm nữ giải quyết nhu cầu sinh lý và mánh khóe mà các đối tượng này sử dụng để tuồn những vật dụng như điện thoại, hoa quả vào trong buồng tù. Các vật dụng này thực chất đã được đám tù nữ “khai phá” những … công dụng mới.
Sau khi khoe những thành tích đẳng cấp trong việc tán gái bằng huýt sáo của mình, gã cao hứng kể thêm cho tôi nghe về câu chuyện đám tù nữ trong trại xử lý “nhu cầu” như thế nào. Tôi tò mò hỏi gã nhưng phải uống với gã thêm nửa chai rượu Vodka đến mãi nửa đêm, gã mới chịu tiết lộ thêm những chi tiết mà những người phụ nữ bình thường và cả cánh đàn ông chỉ biết lắc đầu, lè lưỡi là điều chắc chắn.
Phì phèo điếu thuốc lá, gã cười sằng sặc nói với tôi: “Tôi mà kể ra ông sợ luôn đấy. Ông có biết cánh tù nữ ấy lắm trò còn hơn bọn tôi nhiều. Hoa quả mang vào cho các tù nhân nhiều khi không chỉ để họ ăn mà con giúp họ giải quyết nhu cầu sinh lý nữa đấy. Tôi được biết theo những gì 'nói chuyện' qua tiếng sáo với 'vợ' thì cánh tù nữ mang theo hoa quả vào nhà vệ sinh để thỏa mãn những bức xúc tình dục dồn nén bấy lâu. Đương nhiên, những loại hoa quả ấy cũng phải 'chuyên dụng' rồi”.
Tôi thắc mắc về việc cánh tù nữ dùng “công cụ tự sướng” là hoa quả dễ xảy ra nhiều điều phức tạp thì gã cười hềnh hệch nói: “Thi thoảng bọn tôi cũng có những phút chớp nhoáng chứ. Biết là bị cấm nhưng một số người giải quyết nhanh gọn bằng cách vượt tường chui vào nhà vệ sinh nữ bên đó. Vẫn biết là nếu bị bắt sẽ bị phạt rất nặng nhưng “yêu thương mà” …
Chẳng đợi tôi hỏi thêm, gã đã tuôn một tràng: “Ông có tin là đám tù nữ còn tuồn được điện thoại vào không? Những chiếc điện thoại ấy không phải tuồn vào với mục đích sử dụng để gọi ra ngoài. Thay vào đó, đám tù nữ dùng nó làm “công cụ tự sướng”.
Nghe gã kể tôi thực sự giật mình, tuy nhiên, điều làm tôi thắc mắc hơn là đám tù nữ giấu điện thoại bằng cách nào và bằng con đường nào vì trong trại được quản rất nghiêm ngặt. “Người bình thường như ông làm sao mà hiểu được cơ chứ. Đám tù nữ có 'con đường' tuồn điện thoại vào mà cánh tù nam không thể làm được chính là cái 'vốn tự có' ấy chứ đâu. Có những tù nữ cải tạo tốt được ra ngoài làm thuê cho nhà dân dưới sự kiểm soát chặt chẽ. Nhưng chẳng hiểu bằng đường nào mà chúng nhờ được người mua điện thoại. Chúng toàn giấu vào 'chỗ đó' rồi vào trong buồng 'cùng sử dụng'. Đám tù nữ nhu cầu cao lắm vì trước đó hầu hết đều là gái làng chơi cả, nhưng sau này dính vào những tội danh khác nhau phải vào trại”, gã khoái trá kể.
Theo Pháp luật