Sinh ra và lớn lên trong một gia đình gốc Hà Nội, nhưng chỉ mới 15-16 tuổi Trương Thị Mỹ Lệ đã bước chân vào giang hồ, là đàn em thân thiết của Năm Cam và không lâu sau đó trở thành vợ của "đại ca" Hải "bánh". Lệ "sầu" hiện đang phải thụ án 12 năm về một loạt các tội danh khác nhau...
Ở trại 7 năm, Lệ "sầu" không có thói quen lễ phép vòng tay thưa gửi cán bộ, mặc dù trong cách xưng hô, Lệ một điều "thưa ông" và xưng "cháu" (với cả những cán bộ tuổi đời còn rất trẻ).
Nghe cán bộ gọi loa, chỉ ít phút sau Lệ "sầu", nhanh nhẹn bước ra phòng khách gặp tôi. Vừa sà xuống ghế, Lệ liếc mắt ngay xuống đôi xăng đan tôi đang đi mà khen xoắn xuýt: "Chị có đôi dép đẹp thế. Đẹp quá đi mất...".
Rồi cô "chua" thêm: "Em ở tù nhưng vẫn thích ăn diện lắm". Tôi chụp ảnh, Lệ đồng ý nhưng năn nỉ bằng được để tôi cho xem lại từng bức một. Lệ xoã mái tóc dài, mượt đến tận thắt lưng, làm dáng cho tôi chụp ảnh. Rồi sau đó lại buộc tóc, vắt ngược lên và hỏi: "Như thế nào thì đẹp hả chị? Em sợ xấu lắm. Chị chọn bức ảnh nào em thật đẹp thì mới đưa lên báo nhé".
Tôi hỏi: "Có nhớ chữ sầu được gắn thêm vào từ khi nào?", Lệ cười rất tươi: "Em chả nhớ đâu. Đời em toàn niềm vui, làm gì có sầu. Mọi người thích thì gọi vậy thôi". Nhưng khi nghe tôi nhắc đến Hải Lâm - đứa con chung của Lệ với Hải "bánh" mà đến giờ vẫn bị Hải chối bỏ, hai mí mắt của Lệ cụp ngay xuống.
Được dạy đàng hoàng nhưng vì có "cung tù"
Từ giờ phút ấy, Lệ bắt đầu chia sẻ câu chuyện đời mình. Sinh ra trong gia đình khá giả, 3 đời ở Hà Nội, Lệ được hưởng sự giáo dục đàng hoàng của gia đình và nhà trường nhưng chỉ vì có "cung tù" như lời Lệ nói nên đã đi chệch đường và làm hỏng cả cuộc đời. Bố Lệ là cán bộ tập kết ra Bắc, mẹ buôn bán nhỏ ở ngôi nhà số 73 Tuệ Tĩnh.
Cái máu giang hồ không biết từ đâu "ngấm" vào Lệ mà chỉ 15-16 tuổi đã lập rất nhiều chiến tích. Ở độ tuổi mới lớn này Lệ đã khá thân thiết với "anh Năm" – Năm Cam và những đối tượng giang hồ cộm cán như Thành "chân", Minh "sứt"... Cũng chính Lệ chứ không phải ai khác là người đưa đường cho Hải "bánh" đến với những nhân vật khét tiếng, sau khi tình cờ quen Hải ở một quán bar.
Tình đầu với "đại ca" Hải "bánh"
Lệ bảo lúc đầu chỉ biết người tấn công mình tên là Sơn, hơn 6 tuổi chứ không hề biết anh ta là Hải "bánh". Mãi đến khi có con Lệ mới biết người chồng đầu gối tay ấp của mình là đại ca Hải "bánh" nức tiếng trong giang hồ. Kể về người đàn ông đầu tiên trong đời mình, giọng Lệ nghẹn lại: "Quen anh Hải được 3 tháng thì anh ấy bắt cưới. Vì sợ lời cầu hôn của anh ấy nên em đồng ý mặc dù lúc đó biết anh Hải đã có vợ và đang mang bầu, em cũng chưa yêu Hải. Sau này, khi em thực sự gắn bó với Hải và yêu anh ấy thì Hải lại vuột mất khỏi tay em".
Làm vợ Hải "bánh", Lệ "sầu" gần như "tôn thờ" chồng hết mức, mặc dù biết mọi việc làm của Hải, thậm chí biết cả những mối quan hệ với các người mẫu chân dài, Lệ không bao giờ khuyên can mà chỉ nói "trong mắt em, anh Hải muốn làm gì cũng được".
Khi Lệ mang thai đứa con đầu lòng được gần 2 tháng thì Hải bị bắt vì tội cướp tài sản. Vào trại thăm chồng, Lệ khấp khởi thông báo tin mình có thai nhưng lại chỉ nhận được sự hờ hững của Hải do nghi ngờ đứa con trong bụng Lệ không phải là của mình. Cho đến tận bây giờ Hải vẫn không thừa nhận đứa con này mà chỉ khắc khoải nhớ về cô con gái với người vợ đầu tiên.
Bước trượt dài thành nữ quái thuốc lắc
Bi kịch chồng không nhận con chính là nỗi hận lớn nhất trong đời “Lệ sầu”. Có lẽ cũng vì thế nên từ đây Lệ bắt đầu buông xuôi. Năm 1994, khi Hải "bánh" vẫn còn trong trại, Lệ vượt biên sang Hồng Kông theo đường biển và làm ăn buôn bán nhì nhằng trong vòng 6 năm. Lệ tích góp được khá nhiều tiền nhưng nỗi hận Hải "bánh" vẫn day dứt tâm can khiến Lệ chán chường lao vào những cuộc tình mới và lấn sâu vào thuốc lắc.
Đầu những năm 2000, khi dân chơi ở Hà Nội còn chưa biết đến hồng phiến thì Lệ đã đốt mỗi ngày 2 triệu đồng. Lệ về Việt Nam mang theo thú chơi thượng hạng là "đập đá" và sống ảo cả ngày lẫn đêm. Mạnh Thường Quân của Lệ khi ấy là một người đàn ông ngoại quốc. Vì quá say mê nhan sắc của người đàn bà đẹp tuổi ba mươi, ông ta đã chu cấp toàn bộ tiền bạc cho Lệ trong những cơn phê triền miên. Đến khi vài tỷ đồng cũng đội nón ra đi thì Lệ muối mặt không thể tiếp tục nhờ chồng mà buộc phải đi bán heroin, ma tuý tổng hợp.
Tháng 5/2005, Lệ bị Công an bắt, sau đó bị truy tố với 3 tội danh “Mua bán trái phép chất ma tuý”, “Tàng trữ trái phép chất ma tuý” và “Cố ý gây thương tích”, lĩnh án 12 năm tù. Lệ vào trại, 3 đứa con gửi lại cho chồng nuôi dưỡng. Riêng Hải Lâm - đứa con với Hải bánh trở nên bơ vơ, không nơi nương tựa. Chẳng bao lâu sau Lâm cũng đi lại vết xe đổ của mẹ và nhập trại với mức án 5 năm.
Ngồi đối diện với tôi trong phòng khách của trại giam, suốt câu chuyện khi nhắc đến Hải "bánh", giọng nói của Lệ vẫn thật trìu mến, trân trọng. Lệ luôn dùng cụm từ “anh Hải nhà em” hoặc “chồng em”. Dường như tận sâu trong cõi lòng của người đàn bà truân chuyên này, tình yêu đầu tiên với Hải "bánh" tuy đến muộn nhưng ở lại vĩnh viễn.
24h
Ở trại 7 năm, Lệ "sầu" không có thói quen lễ phép vòng tay thưa gửi cán bộ, mặc dù trong cách xưng hô, Lệ một điều "thưa ông" và xưng "cháu" (với cả những cán bộ tuổi đời còn rất trẻ).
Nghe cán bộ gọi loa, chỉ ít phút sau Lệ "sầu", nhanh nhẹn bước ra phòng khách gặp tôi. Vừa sà xuống ghế, Lệ liếc mắt ngay xuống đôi xăng đan tôi đang đi mà khen xoắn xuýt: "Chị có đôi dép đẹp thế. Đẹp quá đi mất...".
Rồi cô "chua" thêm: "Em ở tù nhưng vẫn thích ăn diện lắm". Tôi chụp ảnh, Lệ đồng ý nhưng năn nỉ bằng được để tôi cho xem lại từng bức một. Lệ xoã mái tóc dài, mượt đến tận thắt lưng, làm dáng cho tôi chụp ảnh. Rồi sau đó lại buộc tóc, vắt ngược lên và hỏi: "Như thế nào thì đẹp hả chị? Em sợ xấu lắm. Chị chọn bức ảnh nào em thật đẹp thì mới đưa lên báo nhé".
Tôi hỏi: "Có nhớ chữ sầu được gắn thêm vào từ khi nào?", Lệ cười rất tươi: "Em chả nhớ đâu. Đời em toàn niềm vui, làm gì có sầu. Mọi người thích thì gọi vậy thôi". Nhưng khi nghe tôi nhắc đến Hải Lâm - đứa con chung của Lệ với Hải "bánh" mà đến giờ vẫn bị Hải chối bỏ, hai mí mắt của Lệ cụp ngay xuống.
Được dạy đàng hoàng nhưng vì có "cung tù"
Từ giờ phút ấy, Lệ bắt đầu chia sẻ câu chuyện đời mình. Sinh ra trong gia đình khá giả, 3 đời ở Hà Nội, Lệ được hưởng sự giáo dục đàng hoàng của gia đình và nhà trường nhưng chỉ vì có "cung tù" như lời Lệ nói nên đã đi chệch đường và làm hỏng cả cuộc đời. Bố Lệ là cán bộ tập kết ra Bắc, mẹ buôn bán nhỏ ở ngôi nhà số 73 Tuệ Tĩnh.
Cái máu giang hồ không biết từ đâu "ngấm" vào Lệ mà chỉ 15-16 tuổi đã lập rất nhiều chiến tích. Ở độ tuổi mới lớn này Lệ đã khá thân thiết với "anh Năm" – Năm Cam và những đối tượng giang hồ cộm cán như Thành "chân", Minh "sứt"... Cũng chính Lệ chứ không phải ai khác là người đưa đường cho Hải "bánh" đến với những nhân vật khét tiếng, sau khi tình cờ quen Hải ở một quán bar.
Tình đầu với "đại ca" Hải "bánh"
Lệ bảo lúc đầu chỉ biết người tấn công mình tên là Sơn, hơn 6 tuổi chứ không hề biết anh ta là Hải "bánh". Mãi đến khi có con Lệ mới biết người chồng đầu gối tay ấp của mình là đại ca Hải "bánh" nức tiếng trong giang hồ. Kể về người đàn ông đầu tiên trong đời mình, giọng Lệ nghẹn lại: "Quen anh Hải được 3 tháng thì anh ấy bắt cưới. Vì sợ lời cầu hôn của anh ấy nên em đồng ý mặc dù lúc đó biết anh Hải đã có vợ và đang mang bầu, em cũng chưa yêu Hải. Sau này, khi em thực sự gắn bó với Hải và yêu anh ấy thì Hải lại vuột mất khỏi tay em".
Làm vợ Hải "bánh", Lệ "sầu" gần như "tôn thờ" chồng hết mức, mặc dù biết mọi việc làm của Hải, thậm chí biết cả những mối quan hệ với các người mẫu chân dài, Lệ không bao giờ khuyên can mà chỉ nói "trong mắt em, anh Hải muốn làm gì cũng được".
Khi Lệ mang thai đứa con đầu lòng được gần 2 tháng thì Hải bị bắt vì tội cướp tài sản. Vào trại thăm chồng, Lệ khấp khởi thông báo tin mình có thai nhưng lại chỉ nhận được sự hờ hững của Hải do nghi ngờ đứa con trong bụng Lệ không phải là của mình. Cho đến tận bây giờ Hải vẫn không thừa nhận đứa con này mà chỉ khắc khoải nhớ về cô con gái với người vợ đầu tiên.
Bước trượt dài thành nữ quái thuốc lắc
Bi kịch chồng không nhận con chính là nỗi hận lớn nhất trong đời “Lệ sầu”. Có lẽ cũng vì thế nên từ đây Lệ bắt đầu buông xuôi. Năm 1994, khi Hải "bánh" vẫn còn trong trại, Lệ vượt biên sang Hồng Kông theo đường biển và làm ăn buôn bán nhì nhằng trong vòng 6 năm. Lệ tích góp được khá nhiều tiền nhưng nỗi hận Hải "bánh" vẫn day dứt tâm can khiến Lệ chán chường lao vào những cuộc tình mới và lấn sâu vào thuốc lắc.
Đầu những năm 2000, khi dân chơi ở Hà Nội còn chưa biết đến hồng phiến thì Lệ đã đốt mỗi ngày 2 triệu đồng. Lệ về Việt Nam mang theo thú chơi thượng hạng là "đập đá" và sống ảo cả ngày lẫn đêm. Mạnh Thường Quân của Lệ khi ấy là một người đàn ông ngoại quốc. Vì quá say mê nhan sắc của người đàn bà đẹp tuổi ba mươi, ông ta đã chu cấp toàn bộ tiền bạc cho Lệ trong những cơn phê triền miên. Đến khi vài tỷ đồng cũng đội nón ra đi thì Lệ muối mặt không thể tiếp tục nhờ chồng mà buộc phải đi bán heroin, ma tuý tổng hợp.
Tháng 5/2005, Lệ bị Công an bắt, sau đó bị truy tố với 3 tội danh “Mua bán trái phép chất ma tuý”, “Tàng trữ trái phép chất ma tuý” và “Cố ý gây thương tích”, lĩnh án 12 năm tù. Lệ vào trại, 3 đứa con gửi lại cho chồng nuôi dưỡng. Riêng Hải Lâm - đứa con với Hải bánh trở nên bơ vơ, không nơi nương tựa. Chẳng bao lâu sau Lâm cũng đi lại vết xe đổ của mẹ và nhập trại với mức án 5 năm.
Ngồi đối diện với tôi trong phòng khách của trại giam, suốt câu chuyện khi nhắc đến Hải "bánh", giọng nói của Lệ vẫn thật trìu mến, trân trọng. Lệ luôn dùng cụm từ “anh Hải nhà em” hoặc “chồng em”. Dường như tận sâu trong cõi lòng của người đàn bà truân chuyên này, tình yêu đầu tiên với Hải "bánh" tuy đến muộn nhưng ở lại vĩnh viễn.
24h