Vụ án Dung “hà” bị sát hại kỳ 4

Jolie

Member
Giới xã hội đen Hải Phòng không lạ gì Thắng "dừa", đệ ruột một thời của Dung "hà" bởi cách ra tay tàn độc với đối thủ. Để truy tìm mẹ vợ và món nợ hơn 100 triệu đồng, Thắng "dừa" đã sát hại một bà già…​
Côn đồ nhí

Vào khoảng năm 1988, trong một trận hỗn chiến giữa hai băng nhóm ở khu vực Cát Cụt, TP Hải Phòng, người ta nhìn thấy một thiếu niên mặt non choẹt bỏ chạy khỏi trận thư hùng. Được khoảng gần 100m, bất chợt thiếu niên này quay lại, chạy vào quán ăn cướp một con dao rồi lao tới, chém nhàu... Kẻ đó chính là Nguyễn Xuân Thắng, sinh năm 1974 còn gọi là Thắng “dừa’, vừa bước qua tuổi 13. Được đàn anh khích lệ, bạn bè hơn vài tuổi nể phục, Thắng tuyên bố: “Nếu không phải là đại ca, không ai tao không dám chém”. Sự điên khùng, không biết trời đất là gì của Thắng “dừa” khiến nhiều tay anh chị ở đất cảng cũng phải e dè…

Trải qua nhiều trận chinh phạt đối thủ để lấy số, cái tên Thắng “dừa” đã làm xiêu lòng bà trùm giang hồ Dung “hà”. Lúc này Dung “hà” đang phải cạnh tranh với Lâm “già” và nhóm Cu Nên, Cu Lý, Cu Linh nên rất cần loại người “coi trời bằng vung” như Thắng “dừa” để tranh giành địa bàn và gây thanh thế. Giang hồ đồn rằng, trong một lần Thắng “dừa” bị thua bạc cháy túi, đang ra cửa để về thì gặp bà trùm. Dung “hà” ném cho Thắng một cục tiền rồi nói: “Cầm lấy để vào đòi lại. Tiền của chị xuân lắm đấy”. Trận đấy Thắng “dừa” thắng to nên tự tìm đến sới bạc của Dung “hà” tại phố Trạng Trình để cảm ơn. Khi biết trận thắng bạc đó là do chính Dung “hà” chỉ đạo cho đàn em tự thua, Thắng rất cảm kích và xin được “sống chết” dưới bàn tay chỉ đạo của nữ giang hồ đất cảng.

Năm 1996, khi Thắng mới 21 tuổi đã được Dung “hà” giao nhiệm vụ quản lý thùng tiền sòng bạc tại một quận ở Hải Phòng. Đây là trường hợp đặc biệt vì công việc quan trọng này vốn chỉ được giao cho những người thân tín nhất và đã thành danh trong giới đao búa. Tuy Thắng “dừa” không chính thức nhận “lương” nhưng lại là kẻ “thích gì được nấy” trong tập đoàn tội ác này. Năm 1997, Thắng bị bắt về hành vi gây rối trật tự công cộng. Cũng trong thời gian đó, vì bị hình sự Hải Phòng đưa vào tầm ngắm nên Dung “hà” buộc phải vào Nam để bắt tay với Năm Cam thao túng giang hồ TP HCM. Trước khi lên tàu, Dung nhắn Thắng “dừa”: “Chị Dung đợi em ở Sài Gòn”. Sau khi ra tù, Thắng cũng vài lần vào TP HCM thăm đàn chị nhưng vẫn muốn bám Hải Phòng để kiếm sống. Tháng 10-2000, Dung “hà” bị sát hại… Tại đám tang của bà trùm giang hồ Hải Phòng, Thắng “dừa” mắt đỏ hoe, lặng lẽ đi bên quan tài kẽm…

Khi Dung “hà” bị sát hại, không chỉ Thắng “dừa” mà nhiều giang hồ khác ở Hải Phòng đã ra tuyên bố lấy máu những kẻ đã dính dáng đến vụ án này. Tuy nhiên, “lưới trời lồng lộng” nên lần lượt tất cả các tên, từ kẻ bày binh bố trận đến kẻ trực tiếp ra tay đều bị sa lưới. Đầu năm 2009, Thắng cùng vợ hai tên là Phạm Thị Phương Nhung, khi đó đang có lệnh truy nã của Bộ Công an về tội mua bán trái phép chất ma túy, vào TP.HCM lập nghiệp. Ngay khi chân ướt, chân ráo vào TP HCM, Thắng lập tức móc nối với các thủ hạ còn lại của Dung “hà” để tiếp tục buôn bán cái chết trắng và đòi nợ thuê, đâm thuê, chém mướn. Chỉ vài tháng, cái tên Thắng “dừa” đã khiến không ít kẻ trong đám lưu manh Sài Gòn sợ vỡ mật.

Giận mẹ vợ, chém người khác

Để che đậy hành vi phạm tội, Thắng cậy cục xin vào làm bảo vệ cho một khách sạn trên đường Bùi Thị Xuân, Q.1. Giữa năm 2009, Thắng “dừa” được một đối tượng là T. “trọc” thuê đòi món nợ 20 tỷ đồng của một cặp vợ chồng Hà Nội đang lẩn trốn vào Nam. Vụ này Thắng thực hiện ngon lành…

Trong quá trình làm nghề cho vay nặng lãi, Thắng đã nhiều lần đụng độ với các băng nhóm khác để phô trương thanh thế, ép trả nợ. Tháng 5-2009, Thắng “dừa’ và hai đối tượng cùng quê Hải Phòng xuống Đồng Nai đòi tiền. Dù đã chịu ngồi với nhau thương lượng nhưng vì không thể trả ngay cho Thắng món nợ với lãi cắt cổ, hai bên đã lăn xả vào đâm chém nhau. Vì lực mỏng nên hai đàn em của Thắng bị chém trọng thương…

Cuối năm 2009, Thắng “dừa” và mẹ vợ là bà Đỗ Thị Hạnh, cùng quê Hải Phòng đã hùn vốn với bà Phạm Thị Dung, đồng hương Hải Phòng với Thắng, tạm trú Q.12, chủ quán cà phê Phú Gia để cho vay nặng lãi. Thắng đã đưa 160 triệu đồng cho bà Hạnh để góp với bà Dung “trói” các đối tượng có nhu cầu ở khu vực Q.2. Vì là con nghiện lô đề nên đầu năm 2010, mẹ vợ Thắng “dừa” bị vỡ nợ nên bỏ trốn biệt tích. Tìm hỏi mẹ vợ khắp nơi để đòi tiền nhưng không được, Thắng vô cùng tức giận và tuyên bố “mẹ vợ cướp công thì cũng chém”. Biết tính chồng, vợ Thắng chỉ biết thút thít khóc và van xin chứ không dám can thiệp nửa câu.

Nghi bà Dung vẫn thường xuyên liên lạc với bà Hạnh để tiếp tục cho vay nặng lãi, nhiều lần Thắng “dừa” đã truy hỏi bà Dung về nơi ẩn náu của bà Hạnh và tên tuổi của người đã xù tiền bà Hạnh để hắn đi “thanh toán cả gốc lẫn lãi” nhưng người phụ nữ 60 tuổi này luôn trả lời “không biết”. Thực ra, bà Dung không lạ gì sự tàn độc của Thắng “dừa” nhưng lại chủ quan vì nghĩ rằng hắn không nỡ xuống tay với một bà già. Chính suy nghĩ này đã khiến bà Dung phải trả giá.

Ngày 20-3, Thắng “dừa” giả vờ đến thăm bà Dung và tiện thể hỏi về tung tích của mẹ vợ. Sát thủ này đã ngồi nhậu chung với đám bạn của bà Dung từ chiều đến tối và giả say để xin ngủ lại quán của bà Dung. Khoảng 3g ngày 21-3, Thắng xuống bếp lấy con dao dài khoảng 40 cm rồi nhẹ nhàng đi lên gác, nơi con mồi đang say giấc. Thấy bạn của mẹ vợ đang ngáy o o, Thắng “dừa’ lấy chiếc gối bịt mồm, mặt của nạn nhân rồi lấy dao đâm hơn 10 nhát vào người khiến bà Dung chết ngay tại chỗ. Thắng thản nhiên đi tắm rửa rồi vào phòng bà Dung bật đèn lục tìm tài sản, số điện thoại của mẹ vợ và cuốn sổ ghi tên các con nợ nhưng không thành. Lật xác bà Dung, Thắng tháo nhẫn gắn kim cương, vòng đá quí...

Sau đó, Thắng mang áo dính máu và con dao vứt xuống cầu Bình Phước phi tang rồi đón xe khách về Hải Phòng. Ngày 19-4, Thắng quay lại TP.HCM và bị bắt giữ sau đó.



 
Back
Top