tuyet_loan08
Junior Member
Tôi đã học được một bài học đắt giá khi bỏ người vợ đảm đang, hiền dịu đi lấy một người phụ nữ lẳng lơ lại vô sinh.
Tôi lấy vợ được 2 tháng thì phải đi nghiên cứu sinh ở nước ngoài. Chúng tôi đã yêu nhau được 3 năm nên đợi thêm 2 năm nữa cũng chẳng có vấn đề gì.
Cả hai đứa đều muốn đợi cho tới khi tôi về rồi mới làm đám cưới nhưng gia đình hai bên phản đối. Bố mẹ tôi cho rằng ông bà chỉ có mình tôi nên có con dâu ở cùng cũng đỡ đần được việc nhà phần nào còn nhà vợ tôi nói “con gái có thì” nên cuối cùng chúng tôi đã tổ chức theo mong muốn của mọi người.
Tôi biết rằng, vợ chồng mới cưới mà phải xa nhau sẽ làm vợ tôi cảm thấy khổ sở nhưng tôi tin cô ấy sẽ vượt qua tất cả. Thực tế đã chứng minh điều đó. Hằng – vợ tôi ở nhà đảm đang mọi việc từ chuyện cơm nước, chăm sóc bố mẹ, quan hệ họ hàng tới công việc cơ quan.
Chúng tôi liên hệ với nhau bằng chat và điện thoại hàng ngày nên dù xa cách nhưng tình cảm của chúng tôi không có gì thay đổi. Mọi chuyện đều ổn thỏa chỉ chờ ngày tôi về.
Vậy nhưng, cách khoảng 5 tháng ngày tôi trở về, tôi đã phải lòng một người con gái khác. Cô ấy cũng là người Việt Nam sang đây dự một lớp học ngắn hạn. Vẻ lạnh lùng, kiêu sa và hiện đại đã lôi cuốn tôi ngay từ lần gặp gỡ đầu tiên. Thế mà, tôi cứ ngỡ rằng mình chỉ có thể yêu vẻ truyền thống, dịu dàng ở người con gái như vợ tôi mà thôi.
Nỗi xa vợ cộng với thái độ “open” của Thu đã làm tôi không thể cưỡng lại mình. Chúng tôi đã đến với nhau mà không cần biết sau này thế nào. Tôi đã đi hết từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác khi khám phá Thu. Tôi thực sự bị gục ngã trước cô ấy và chỉ cần cô ấy muốn tôi có thể làm bất cứ điều gì.
Tôi đã nói vậy mà không hề nghĩ rằng cô ấy sẽ yêu cầu mình ly dị cho tới ngày tôi về nước Thu đã đặt điều kiện rõ ràng nếu muốn tiếp tục với cô ấy thì phải ly dị vợ. Tôi xin Thu cho mình thời gian nửa năm, trước khi Thu về nước tôi sẽ giải quyết ổn thỏa mọi việc.
Tôi không đổ lỗi cho tình yêu là mù quáng nhưng đúng là lúc đó tôi không nghĩ được gì hơn ngoài việc suy tính bằng cách nào có thể ly dị vợ - người mà gia đình tôi rất ngưỡng mộ khi tôi ở xa. Tình cảnh ấy đã khiến tôi thực hiện những hành động khốn nạn hết sức.
Lúc đầu thì tôi cáu giận vì những chuyện không đâu, chê bai những món ăn cô ấy nấu, sau thì lấy cớ ghen bóng ghen gió rồi vu cho cô ấy ngoại tình khi không có chồng ở nhà. Dù cô ấy trong sáng nhưng những lời của tôi đã phần nào làm mất hình ảnh đẹp đẽ của cô ấy trong mắt gia đình. Cộng thêm với chuyện đã nửa năm mà Hằng không hề có tin vui nên gia đình dị nghị và có những lời lẽ bóng gió về chuyện không thể sinh con của cô ấy.
Mọi người không hề biết rằng, trong suốt thời gian đó tôi và Hằng không hề chung đụng. Tôi đã ra ngoài tìm cách giải tỏa chứ nhất định không cùng cô ấy. Không thể chịu nổi áp lực và nỗi nhục nhã mà người chồng mình hết mực thương yêu, chờ đợi đổ vấy nên Hằng đã chủ động viết đơn xin ly hôn và tôi chỉ chờ có vậy.
Ngày Thu về nước, tôi nhanh chóng giới thiệu cô ấy với gia đình và nói rõ ý định sẽ cưới Thu làm vợ dù nhiều người nói nhìn Thu cứ thế nào ấy, khuôn mặt không có hậu. Mặc, tôi vẫn muốn cưới chỉ cần Thu đồng ý. Mọi chuyện đã diễn ra cách đây hơn một năm.
Giờ thì Hằng đã tìm được bến đỗ mới, một người yêu thương cô hết lòng và đã sẵn sàng chờ đợi cho tới khi cô có cảm xúc trở lại. Họ mới cưới nhau nhưng Hằng đã có tin vui. Tôi nghe tin đó mừng cho Hằng nhưng nó chẳng khác gì cú đấm trời giáng vào mặt tôi. Tôi và Thu đã cưới nhau hơn một năm mà chẳng có điều gì xảy ra.
Chúng tôi đi kiểm tra mới biết Thu không còn khả năng làm mẹ vì đã đã phá thai một lần rồi uống thuốc tránh thai quá nhiều khi quan hệ. Mọi thứ như sụp đổ trước mắt tôi. Giờ thì tôi không biết mình sẽ là ai và đi về đâu. Gia đình gây áp lực tôi phải bỏ Thu nhưng chẳng lẽ tôi lại bỏ vợ một lần nữa, chẳng lẽ cả đời tôi cứ phải là một người bội bạc hay sao?
(Theo XinhXinh)
Tôi lấy vợ được 2 tháng thì phải đi nghiên cứu sinh ở nước ngoài. Chúng tôi đã yêu nhau được 3 năm nên đợi thêm 2 năm nữa cũng chẳng có vấn đề gì.
Cả hai đứa đều muốn đợi cho tới khi tôi về rồi mới làm đám cưới nhưng gia đình hai bên phản đối. Bố mẹ tôi cho rằng ông bà chỉ có mình tôi nên có con dâu ở cùng cũng đỡ đần được việc nhà phần nào còn nhà vợ tôi nói “con gái có thì” nên cuối cùng chúng tôi đã tổ chức theo mong muốn của mọi người.
Tôi biết rằng, vợ chồng mới cưới mà phải xa nhau sẽ làm vợ tôi cảm thấy khổ sở nhưng tôi tin cô ấy sẽ vượt qua tất cả. Thực tế đã chứng minh điều đó. Hằng – vợ tôi ở nhà đảm đang mọi việc từ chuyện cơm nước, chăm sóc bố mẹ, quan hệ họ hàng tới công việc cơ quan.
Chúng tôi liên hệ với nhau bằng chat và điện thoại hàng ngày nên dù xa cách nhưng tình cảm của chúng tôi không có gì thay đổi. Mọi chuyện đều ổn thỏa chỉ chờ ngày tôi về.
Vậy nhưng, cách khoảng 5 tháng ngày tôi trở về, tôi đã phải lòng một người con gái khác. Cô ấy cũng là người Việt Nam sang đây dự một lớp học ngắn hạn. Vẻ lạnh lùng, kiêu sa và hiện đại đã lôi cuốn tôi ngay từ lần gặp gỡ đầu tiên. Thế mà, tôi cứ ngỡ rằng mình chỉ có thể yêu vẻ truyền thống, dịu dàng ở người con gái như vợ tôi mà thôi.
Nỗi xa vợ cộng với thái độ “open” của Thu đã làm tôi không thể cưỡng lại mình. Chúng tôi đã đến với nhau mà không cần biết sau này thế nào. Tôi đã đi hết từ ngạc nhiên này tới ngạc nhiên khác khi khám phá Thu. Tôi thực sự bị gục ngã trước cô ấy và chỉ cần cô ấy muốn tôi có thể làm bất cứ điều gì.
Tôi đã nói vậy mà không hề nghĩ rằng cô ấy sẽ yêu cầu mình ly dị cho tới ngày tôi về nước Thu đã đặt điều kiện rõ ràng nếu muốn tiếp tục với cô ấy thì phải ly dị vợ. Tôi xin Thu cho mình thời gian nửa năm, trước khi Thu về nước tôi sẽ giải quyết ổn thỏa mọi việc.
Tôi không đổ lỗi cho tình yêu là mù quáng nhưng đúng là lúc đó tôi không nghĩ được gì hơn ngoài việc suy tính bằng cách nào có thể ly dị vợ - người mà gia đình tôi rất ngưỡng mộ khi tôi ở xa. Tình cảnh ấy đã khiến tôi thực hiện những hành động khốn nạn hết sức.
Lúc đầu thì tôi cáu giận vì những chuyện không đâu, chê bai những món ăn cô ấy nấu, sau thì lấy cớ ghen bóng ghen gió rồi vu cho cô ấy ngoại tình khi không có chồng ở nhà. Dù cô ấy trong sáng nhưng những lời của tôi đã phần nào làm mất hình ảnh đẹp đẽ của cô ấy trong mắt gia đình. Cộng thêm với chuyện đã nửa năm mà Hằng không hề có tin vui nên gia đình dị nghị và có những lời lẽ bóng gió về chuyện không thể sinh con của cô ấy.
Mọi người không hề biết rằng, trong suốt thời gian đó tôi và Hằng không hề chung đụng. Tôi đã ra ngoài tìm cách giải tỏa chứ nhất định không cùng cô ấy. Không thể chịu nổi áp lực và nỗi nhục nhã mà người chồng mình hết mực thương yêu, chờ đợi đổ vấy nên Hằng đã chủ động viết đơn xin ly hôn và tôi chỉ chờ có vậy.
Ngày Thu về nước, tôi nhanh chóng giới thiệu cô ấy với gia đình và nói rõ ý định sẽ cưới Thu làm vợ dù nhiều người nói nhìn Thu cứ thế nào ấy, khuôn mặt không có hậu. Mặc, tôi vẫn muốn cưới chỉ cần Thu đồng ý. Mọi chuyện đã diễn ra cách đây hơn một năm.
Giờ thì Hằng đã tìm được bến đỗ mới, một người yêu thương cô hết lòng và đã sẵn sàng chờ đợi cho tới khi cô có cảm xúc trở lại. Họ mới cưới nhau nhưng Hằng đã có tin vui. Tôi nghe tin đó mừng cho Hằng nhưng nó chẳng khác gì cú đấm trời giáng vào mặt tôi. Tôi và Thu đã cưới nhau hơn một năm mà chẳng có điều gì xảy ra.
Chúng tôi đi kiểm tra mới biết Thu không còn khả năng làm mẹ vì đã đã phá thai một lần rồi uống thuốc tránh thai quá nhiều khi quan hệ. Mọi thứ như sụp đổ trước mắt tôi. Giờ thì tôi không biết mình sẽ là ai và đi về đâu. Gia đình gây áp lực tôi phải bỏ Thu nhưng chẳng lẽ tôi lại bỏ vợ một lần nữa, chẳng lẽ cả đời tôi cứ phải là một người bội bạc hay sao?
(Theo XinhXinh)