Cứ "chạm đích", vợ lại nhắc chuyện chồng "ăn chả"

tuyet_loan08

Junior Member
Sau lần tôi trót dại, chuyện ấy vợ cũng thường xuyên cấm vận. Thỉnh thoảng vợ chồng gần gũi thì ngay giữa lúc cao trào, vợ tôi lại ngọt nhạt: "Khi ôm tình nhân anh cảm thấy thế nào?".
Tôi đã tự cho mình là người đàn ông may mắn nhất: thành đạt trong sự nghiệp, kinh tế ổn định, gia đình yên ấm, có một người vợ dịu dàng, đảm đang, hết lòng thương yêu chồng con... vậy mà mọi chuyện bỗng thay đổi không ngờ, bất đầu từ một lỗi lầm của tôi...

Ba năm trước, vợ tôi phải đi công tác xa nhà vài tháng. Đứa con trai hai tuổi được gửi cho bà ngoại chăm sóc. Thế là bỗng dưng tôi trở thành người đàn ông “độc thân”. Hằng ngày, không phải về đúng giờ không có những bữa cơm do vợ nấu, không những lời nhắc nhở quen thuộc của vợ... tôi tự do la cà, bù khú với bạn bè. Sau một bữa tiệc, tôi uống quá say, nên M - một nữ đồng nghiệp đưa tôi về nhà. Không biết M có say như tôi không nhưng đêm đó, cô ấy đã ngủ lại nhà tôi và...

2010128163811-cham%20dich.jpg



Những ngày sau đó, tôi thật lòng không muốn tiếp tục quan hệ với M, nhưng lại không cưỡng lại được sự quyến rũ của cô ấy. Thế là trong mấy tháng vợ vắng nhà, tôi và M trượt dài trong nỗi đam mê ma quỷ... Nhưng rồi tôi cũng tỉnh lại. Trước ngày vợ về, tôi đã chia tay M: “Em cũng biết là anh đang có một gia đình yên ấm. Anh yêu thương vợ con và không muốn đánh đổi gia đình mình vì bất cứ điều gì. Chuyện xảy ra giữa em và anh chỉ là những giây phút bốc đồng, không kiềm chế được bản thân. Chúng ta phải dừng lại, phải kết thúc ở đây”.

Vợ tôi trở về, gia đình tôi trở lại như cũ nhưng sự yên ổn thì đã chẳng giữ được lâu. Không biết vợ tôi nghe được từ đâu mà biết rõ những gì đã xảy ra trong thời gian cô ấy vắng nhà. Trước sự truy vấn của vợ, tôi đã thú nhận và bày tỏ sự hối lỗi. Nhưng sau lúc đó, vợ tôi vô cùng giận dữ, đùng đùng đòi ly hôn... Tuy nhiên, cuối cùng cô ấy cũng bình tĩnh lại: “Vì con, tôi sẽ bỏ qua mọi chuyện...”. Tôi đã ảo tưởng là mình được tha thứ, mọi sóng gió thế là đã qua, nhưng thực tế thì...

Vợ tôi không thể quên, không tha thứ lỗi lầm của tôi. Cô ấy luôn bị ám ảnh bởi chuyện cũ, trong lòng lúc nào cũng tràn ngập nỗi oán giận, cay đắng... Và cô ấy đã bằng mọi cách để dày vò tôi. Gần như ngày nào cô ấy cũng nhắc lại chuyện cũ bằng những lời chì chiết, mỉa mai cay đắng... thậm chí ngay cả trong bữa ăn và trước mặt con. Cô ấy cũng không ngại kể tội chồng với họ hàng, bạn bè, người thân và khẳng định cô ấy đã sai lầm khi lấy một người chồng như tôi. Từ một người vợ dịu dàng, chu đáo vợ tôi đã thay đổi hoàn toàn, thành một người phụ nữ cay độc, chua ngoa, không bỏ lỡ một cơ hội nào để làm tổn thương chồng...

Không chỉ bằng lời nói, cô ấy còn trừng phạt tôi bằng nhiều hành động khác. Cô ấy thường xuyên chưng diện đẹp, đi chơi với bè bạn có khi đến khuya lơ khuya lắc mới về. Nhiều lần cô ấy không thèm nấu cơm, bỏ mặc tôi nhịn đói mà không một lời báo trước. Những ngày giỗ bên gia đình tôi, cô ấy cũng không chịu về... Ngay cả chuyện chăn gối, cô ấy cũng thường xuyên cấm vận. Năm thì mười họa vợ chồng gần gũi thì ngay giữa lúc cao trào, cô ấy lại ngọt nhạt: “Khi ôm tình nhân thì anh cảm thấy thế nào? Chắc là phải thú vị hơn ôm vợ chứ gì? Mà tại sao tôi và anh lại còn có thể... như thế này sau những chuyện đã qua?”. Những lời cô ấy nói như những làn roi quất vào mặt tôi. Mải miết hành hạ chồng cho thoả giận, cô ấy bỏ quên cả con, chẳng ngó ngàng, chăm sóc thằng bé.

Rất nhiều lần tôi đã nói hết lời mong cô ấy thay đổi thái độ, vì cứ như thế, cô ấy cũng chỉ làm tổn thương tôi và con mà còn tự làm tổn thương mình. Lần nào cô ấy cũng khẳng định là không thể quên, cô ấy không ly hôn chỉ vì nghĩ đến con.

Tôi đã hoàn toàn bất lực trước sự cố chấp của vợ. Tôi không phải là thánh, mà chỉ là một người đàn ông bình thường, đã một lần phạm lỗi và thật lòng hối lỗi. Tại sao cô ấy không thể tha thứ? Tôi không biết phải làm thế nào bây giờ, chỉ biết rằng sức chịu đựng của tôi có giới hạn.




(Theo XinhXinh)
 
Back
Top