Tôi choáng váng rồi ngất xỉu khi biết tin. Lúc tỉnh dậy, tôi không thiết gì ăn uống. Chồng tôi và em gái khóc xin tha thứ.
Tôi và chồng tôi quen nhau từ khi còn nhỏ. Mẹ tôi làm cùng cơ quan với bố anh ấy. Tôi nhớ lúc còn nhỏ thỉnh thoảng tôi và em gái (chỉ kém tôi 1 tuổi) vẫn được mẹ cho sang cơ quan chơi. Còn anh ấy (hơn tôi 2 tuổi) cũng được bố đưa sang cơ quan cùng.
Những dịp cơ quan bố mẹ chúng tôi đi ăn liên hoan, đi tắm biển, nghỉ mát... chúng tôi đều được cùng tham gia. Đến khi học cấp 3, tôi và anh bắt đầu viết thư cho nhau. Khi tôi bước vào đại học, anh hay chờ tôi trước cổng trường vì hai anh em học cùng trường nhưng khác khoa. Chúng tôi thân nhau hơn từ đó. Đến năm sau, em gái tôi cũng thi đỗ vào trường mà tôi và anh ấy theo học. Cả 3 chúng tôi cùng chơi với nhau khá vui. Anh ấy giúp đỡ hai chị em tôi rất nhiều trong việc học.
Thế rồi chuyện không may đã xảy ra, bố tôi đột ngột qua đời do bệnh nặng. Mãn tang cha, chúng tôi nên duyên chồng vợ. Thương mẹ hay ốm và em gái làm việc tối ngày, không có thời gian chăm cho mẹ, tôi bàn với anh về ở nhà tôi. Anh thương tôi nên cũng đồng ý.
Lúc con trai tôi được 1 tuổi thì mẹ tôi kéo tay tôi vào phòng thì thầm: “Cái Quyên (em gái tôi) có bầu. Mẹ hỏi của ai nhưng nó chỉ khóc”. Tôi rất bất ngờ vì từ trước đến giờ, em gái tôi chưa có bạn trai hay chí ít là chưa từng dẫn bất kỳ chàng trai nào về nhà. Tôi gặng hỏi, em tôi không chịu nói mà chỉ khóc. Mãi đến một lần, nó mới quỳ xuống chân tôi lí nhí: “Chị ơi, anh rể là bố của con em”. Tôi choáng váng rồi ngất xỉu.
Khi tỉnh dậy, tôi không thiết gì ăn uống. Mẹ tôi ra sức động viên tôi. Chồng tôi và em gái khóc xin tha thứ. Nhưng ai cũng cầu xin tôi cho giữ lại đứa bé. Em tôi nói rồi em sẽ ngay lập tức chuyển công tác vào nam.
Giờ tôi chẳng biết làm thế nào nữa? Sao tôi lại lâm vào cảnh này? Tôi có nên ‘nhường’ chồng cho em gái mình không? (Thu Nga)
Ý kiến tư vấn
Bạn nên bình tĩnh chờ cơn shock qua đi. Sau đó, cùng ngồi lại với chồng và em gái của bạn để bàn cách giải quyết. Hãy lắng nghe chồng và em gái của bạn để bạn hiểu nguyện vọng của họ. Đồng thời, bạn cũng nên chia sẻ quan điểm của mình để mọi người tôn trọng bạn. Từ đó, ba người trong cuộc sẽ tìm được tiếng nói chung hoặc ít nhất là quyết định chung, hợp tình hợp lý.
Ý nghĩa “nhường” chồng cho em gái là không nên. Tình cảm không phải chiếc áo ấm hay miếng ăn ngon mà bạn muốn nhường cho ai thì nhường. Bạn cần mạnh mẽ, tự tin hơn vì rõ ràng, bạn không có lỗi trong chuyện này. Người cần rút lui, xét về tình và lý chính là em gái bạn nhưng đó cần là việc rút lui tự nguyện và chồng bạn phải tôn trọng quyết định đó. Nếu không dù cho em gái bạn có tự nguyện đi xa thì không ai đảm bảo bạn không bị chồng và em gái lừa dối tiếp.
Tôi và chồng tôi quen nhau từ khi còn nhỏ. Mẹ tôi làm cùng cơ quan với bố anh ấy. Tôi nhớ lúc còn nhỏ thỉnh thoảng tôi và em gái (chỉ kém tôi 1 tuổi) vẫn được mẹ cho sang cơ quan chơi. Còn anh ấy (hơn tôi 2 tuổi) cũng được bố đưa sang cơ quan cùng.
Những dịp cơ quan bố mẹ chúng tôi đi ăn liên hoan, đi tắm biển, nghỉ mát... chúng tôi đều được cùng tham gia. Đến khi học cấp 3, tôi và anh bắt đầu viết thư cho nhau. Khi tôi bước vào đại học, anh hay chờ tôi trước cổng trường vì hai anh em học cùng trường nhưng khác khoa. Chúng tôi thân nhau hơn từ đó. Đến năm sau, em gái tôi cũng thi đỗ vào trường mà tôi và anh ấy theo học. Cả 3 chúng tôi cùng chơi với nhau khá vui. Anh ấy giúp đỡ hai chị em tôi rất nhiều trong việc học.
Thế rồi chuyện không may đã xảy ra, bố tôi đột ngột qua đời do bệnh nặng. Mãn tang cha, chúng tôi nên duyên chồng vợ. Thương mẹ hay ốm và em gái làm việc tối ngày, không có thời gian chăm cho mẹ, tôi bàn với anh về ở nhà tôi. Anh thương tôi nên cũng đồng ý.
Lúc con trai tôi được 1 tuổi thì mẹ tôi kéo tay tôi vào phòng thì thầm: “Cái Quyên (em gái tôi) có bầu. Mẹ hỏi của ai nhưng nó chỉ khóc”. Tôi rất bất ngờ vì từ trước đến giờ, em gái tôi chưa có bạn trai hay chí ít là chưa từng dẫn bất kỳ chàng trai nào về nhà. Tôi gặng hỏi, em tôi không chịu nói mà chỉ khóc. Mãi đến một lần, nó mới quỳ xuống chân tôi lí nhí: “Chị ơi, anh rể là bố của con em”. Tôi choáng váng rồi ngất xỉu.
Khi tỉnh dậy, tôi không thiết gì ăn uống. Mẹ tôi ra sức động viên tôi. Chồng tôi và em gái khóc xin tha thứ. Nhưng ai cũng cầu xin tôi cho giữ lại đứa bé. Em tôi nói rồi em sẽ ngay lập tức chuyển công tác vào nam.
Giờ tôi chẳng biết làm thế nào nữa? Sao tôi lại lâm vào cảnh này? Tôi có nên ‘nhường’ chồng cho em gái mình không? (Thu Nga)
Ý kiến tư vấn
Bạn nên bình tĩnh chờ cơn shock qua đi. Sau đó, cùng ngồi lại với chồng và em gái của bạn để bàn cách giải quyết. Hãy lắng nghe chồng và em gái của bạn để bạn hiểu nguyện vọng của họ. Đồng thời, bạn cũng nên chia sẻ quan điểm của mình để mọi người tôn trọng bạn. Từ đó, ba người trong cuộc sẽ tìm được tiếng nói chung hoặc ít nhất là quyết định chung, hợp tình hợp lý.
Ý nghĩa “nhường” chồng cho em gái là không nên. Tình cảm không phải chiếc áo ấm hay miếng ăn ngon mà bạn muốn nhường cho ai thì nhường. Bạn cần mạnh mẽ, tự tin hơn vì rõ ràng, bạn không có lỗi trong chuyện này. Người cần rút lui, xét về tình và lý chính là em gái bạn nhưng đó cần là việc rút lui tự nguyện và chồng bạn phải tôn trọng quyết định đó. Nếu không dù cho em gái bạn có tự nguyện đi xa thì không ai đảm bảo bạn không bị chồng và em gái lừa dối tiếp.
Theo Mẹ&Bé