Nhìn bề ngoài ai cũng thấy gia đình chị Hà hạnh phúc, đủ đầy, mọi chuyện tưởng chừng êm ấm, nhưng chính người phụ nữ lại thấy sóng gió ở trong lòng, cô đơn không biết chia sẻ cùng ai.
35 tuổi, chị Hà được đánh giá là thành đạt trong mắt bạn bè, gia đình và đồng nghiệp với chức vụ Phó Giám đốc tài chính kiêm kế toán trưởng cho một công ty dược chuyên nhập khẩu và phân phối các loại biệt dược trên thị trường.
Chồng chị hơn chị 3 tuổi hiện là Trưởng phòng kỹ thuật trong một công ty Nhà nước. Hai đứa con trai thông minh, khỏe mạnh, học giỏi, lại biết vâng lời bố mẹ, không ỷ thế gia đình mà ương bướng, hư hỗn.
Có thuận lợi về kinh tế và giữ vị trí nhất định nên cách trang điểm, phục sức của chị lúc nào cũng sang trọng, quyến rũ với son phấn, quần áo đắt tiền, nước hoa thơm phức. Ngoài công việc cơ quan lúc nào cũng thấy chị bận rộn với việc tìm mua nhà đất, buôn bán chứng khoán…
Lấy nhau vì tình yêu, thời gian kết hôn cũng được hơn 10 năm nhưng khoảng 5 năm trở lại đây chị luôn cảm thấy trống trải, thiếu thốn một điều gì đó rất khó lý giải.
Sự say mê công việc của chị ngày càng thái quá và bị chính bố mẹ đẻ kêu ca là tham công tiếc việc, làm ra nhiều tiền để làm gì khi không chăm chút được cho con. Chồng chị cũng nhiều lần phát cáu khi vợ hơn 9h tối mới về, cơm nước không có người nấu, con cái nheo nhóc. Không hẳn bỏ mặc ngoài tai lời ca thán của mọi người, trong thâm tâm chị Hà mới biết lý do vì sao mình say mê với công việc như vậy.
View attachment 8602
Giữa anh, chị đã không còn tiếng nói chung như những ngày đầu. (Ảnh minh họa)
Cuộc hôn nhân của chị cũng khởi đầu bằng một tình yêu đẹp với sự cố gắng, phấn đấu của hai vợ chồng. Những năm đầu hôn nhân, kinh tế chưa khá giả như bây giờ, con cái thì còn nhỏ mà lại hay ốm đau. Rồi anh ra nước ngoài học Tiến sĩ để chị ở nhà với hai đứa con thơ và bà mẹ chồng khó tính trong 3 năm trời.
Chị hết đi làm rồi về chăm con trong sự xét nét, bắt bẻ của mẹ chồng. Mỗi lần anh về thăm nhà hay gọi điện về là mẹ chồng chị lại than phiền, lần thì bóng gió, lần thì trực tiếp. Tình cảm vợ chồng đã xa cách lại thêm những điều tiếng thành ra sứt mẻ, anh thì trách vợ không chu đáo, chị thì trách chồng bênh mẹ, quan hệ giữa chị và chồng cứ nhạt dần đi.
Anh cũng là người chí thú, học xong trở về nước làm việc, hai vợ chồng tách ra ở riêng. Đi làm cứ được đồng nào là anh dồn vào tích cóp mua đất đai, nhà cửa, mọi chi tiêu trong nhà tuyệt nhiên không để ý vì anh quan niệm đàn ông lo việc lớn.
Chị vừa đi làm, vừa lo chuyện nhà cửa, con cái, đối nội, đối ngoại với họ hàng, bạn bè lâu dần cũng thành quen, thay vì chờ anh cùng làm một việc gì đó thì tự chị lên kế hoạch và quyết định luôn mọi thứ.
Hồi trước yêu nhau anh, thi thoảng anh còn tặng hoa, mua quà cho chị nhưng từ khi cưới tuyệt nhiên mọi thứ trở nên thay đổi đột ngột. Những gì trước kia anh cho là lãng mạn thì nay trở thành phù phiếm, vô nghĩa, lãng phí.
Đôi khi đến cơ quan chị không khỏi chạnh lòng khi nghe đồng nghiệp kể chuyện chồng mới bất ngờ tặng hoa, rủ vợ đi nhà hàng, hay dẫn vợ đi mua váy, mua giầy. Những thứ đó có trong tầm tay của chị nhưng thực lòng chị rất muốn được cùng anh đi xem một bộ phim hay cùng đi du lịch như hồi mới yêu nhau nhưng anh đều viện lý do bận rộn, bận gặp đối tác.
Sự nhiệt tình trong anh chỉ còn là dĩ vãng, bây giờ với anh công việc và ham muốn thật giàu mới là số một.
View attachment 8603
35 tuổi, chị Hà được đánh giá là thành đạt trong mắt bạn bè, gia đình và đồng nghiệp với chức vụ Phó Giám đốc tài chính kiêm kế toán trưởng cho một công ty dược chuyên nhập khẩu và phân phối các loại biệt dược trên thị trường.
Chồng chị hơn chị 3 tuổi hiện là Trưởng phòng kỹ thuật trong một công ty Nhà nước. Hai đứa con trai thông minh, khỏe mạnh, học giỏi, lại biết vâng lời bố mẹ, không ỷ thế gia đình mà ương bướng, hư hỗn.
Có thuận lợi về kinh tế và giữ vị trí nhất định nên cách trang điểm, phục sức của chị lúc nào cũng sang trọng, quyến rũ với son phấn, quần áo đắt tiền, nước hoa thơm phức. Ngoài công việc cơ quan lúc nào cũng thấy chị bận rộn với việc tìm mua nhà đất, buôn bán chứng khoán…
Lấy nhau vì tình yêu, thời gian kết hôn cũng được hơn 10 năm nhưng khoảng 5 năm trở lại đây chị luôn cảm thấy trống trải, thiếu thốn một điều gì đó rất khó lý giải.
Sự say mê công việc của chị ngày càng thái quá và bị chính bố mẹ đẻ kêu ca là tham công tiếc việc, làm ra nhiều tiền để làm gì khi không chăm chút được cho con. Chồng chị cũng nhiều lần phát cáu khi vợ hơn 9h tối mới về, cơm nước không có người nấu, con cái nheo nhóc. Không hẳn bỏ mặc ngoài tai lời ca thán của mọi người, trong thâm tâm chị Hà mới biết lý do vì sao mình say mê với công việc như vậy.
View attachment 8602
Giữa anh, chị đã không còn tiếng nói chung như những ngày đầu. (Ảnh minh họa)
Cuộc hôn nhân của chị cũng khởi đầu bằng một tình yêu đẹp với sự cố gắng, phấn đấu của hai vợ chồng. Những năm đầu hôn nhân, kinh tế chưa khá giả như bây giờ, con cái thì còn nhỏ mà lại hay ốm đau. Rồi anh ra nước ngoài học Tiến sĩ để chị ở nhà với hai đứa con thơ và bà mẹ chồng khó tính trong 3 năm trời.
Chị hết đi làm rồi về chăm con trong sự xét nét, bắt bẻ của mẹ chồng. Mỗi lần anh về thăm nhà hay gọi điện về là mẹ chồng chị lại than phiền, lần thì bóng gió, lần thì trực tiếp. Tình cảm vợ chồng đã xa cách lại thêm những điều tiếng thành ra sứt mẻ, anh thì trách vợ không chu đáo, chị thì trách chồng bênh mẹ, quan hệ giữa chị và chồng cứ nhạt dần đi.
Anh cũng là người chí thú, học xong trở về nước làm việc, hai vợ chồng tách ra ở riêng. Đi làm cứ được đồng nào là anh dồn vào tích cóp mua đất đai, nhà cửa, mọi chi tiêu trong nhà tuyệt nhiên không để ý vì anh quan niệm đàn ông lo việc lớn.
Chị vừa đi làm, vừa lo chuyện nhà cửa, con cái, đối nội, đối ngoại với họ hàng, bạn bè lâu dần cũng thành quen, thay vì chờ anh cùng làm một việc gì đó thì tự chị lên kế hoạch và quyết định luôn mọi thứ.
Hồi trước yêu nhau anh, thi thoảng anh còn tặng hoa, mua quà cho chị nhưng từ khi cưới tuyệt nhiên mọi thứ trở nên thay đổi đột ngột. Những gì trước kia anh cho là lãng mạn thì nay trở thành phù phiếm, vô nghĩa, lãng phí.
Đôi khi đến cơ quan chị không khỏi chạnh lòng khi nghe đồng nghiệp kể chuyện chồng mới bất ngờ tặng hoa, rủ vợ đi nhà hàng, hay dẫn vợ đi mua váy, mua giầy. Những thứ đó có trong tầm tay của chị nhưng thực lòng chị rất muốn được cùng anh đi xem một bộ phim hay cùng đi du lịch như hồi mới yêu nhau nhưng anh đều viện lý do bận rộn, bận gặp đối tác.
Sự nhiệt tình trong anh chỉ còn là dĩ vãng, bây giờ với anh công việc và ham muốn thật giàu mới là số một.
View attachment 8603
Chị chỉ biết nín lặng trong lòng nỗi cô đơn mà không biết chia sẻ cùng ai. (Ảnh minh họa)
Ngay cả ứng xử của anh với nhà vợ cũng chỉ như cho đúng phép, hiếm khi nào chị thấy anh tỏ ra quan tâm hay chủ động vào thăm ông bà. Thứ bảy, chủ nhật chị muốn cho con vào chơi với ông bà, ăn cùng bữa cơm anh cũng viện lý do mệt mỏi hoặc bận bịu nên từ chối. Lâu dần thành quen chị cũng không còn hào hứng chia sẻ với anh về công việc cơ quan, bạn bè, những dự định cá nhân của chị.
Bạn bè chị thường trêu chị trúng số độc đắc khi lấy được một người chồng chỉ biết lo làm ăn kiếm tiền về đưa cho vợ con, khuyên chị phải nên giữ anh cho thật chặt. Nhưng họ không biết rằng chị đang tận hưởng cuộc sống bằng cách đưa con đi chơi, mua một món đồ mình thích, đi cafe với bạn bè, hát karaoke...đi du lịch với bạn bè, mua sắm đồ đạc trong nhà, phụng dưỡng bố mẹ đẻ mà không cần nhờ đến anh.
Những trao đổi giữa chị và anh lúc này chỉ còn là những vấn đề liên quan đến con cái, chuyện ma chay hiếu hỉ của họ hàng hai bên. Mặc dù cảm thấy buồn chán bên chồng nhưng chị cũng không mang tâm sự này đi chia sẻ cùng ai, ngay cả với cô em gái duy nhất.
Chị thu mình vào vỏ ốc và lại càng lao vào công việc nhiều hơn.
Có ai đó nói rằng lấp đầy một cái hồ còn đơn giản hơn là lấp đầy những khoảng trống ở trong tâm hồn con người. Vẫn biết so sánh như vậy là khập khiễng nhưng với chị câu nói này không hoàn toàn sai. Chị không biết nên làm thế nào để chồng hiểu được mong muốn giản dị của mình, sự giản dị đó nhiểu khi chỉ là một vòng tay âu yếm từ phía sau mỗi khi anh đi làm về gặp chị đang nấu cơm trong bếp.
Theo Eva