Đời người chắc không ai tránh khỏi phạm lỗi, nhưng có những sai lầm nghiêm trọng khiến bạn sẽ phải ân hận suốt quãng đời còn lại. Tôi là một trong những trường hợp đó.
Ngày ấy, tôi và người bạn thân cùng để ý một chàng trai trong khu phố. Sau khoảng thời gian dài gắn bó, cả ba chúng tôi đã có nhiều kỷ niệm với nhau. Anh tỏ tình với cô bạn tôi khiến cô ấy vô cùng hạnh phúc. Còn tôi thất bại với tình yêu đơn phương. Tôi không cam lòng, bởi xét về ngoại hình và gia cảnh, tôi đều vượt trội hơn cô ấy, nhưng trái tim anh lại không hướng về tôi. Khi họ làm đám cưới, thay vì chúc mừng, tôi lại đem lòng oán hận. Tôi không thể yêu ai ngoài anh, nên nhìn bạn hạnh phúc, tôi càng ghen tị.
Tôi không thể kìm được sự ghen tức trước hạnh phúc của bạn.
Ảnh minh họa - Nguồn ảnh: Inmagine.com
Một ngày tôi đến thăm gia đình bạn, khi ấy anh đi công tác vắng nhà. Cô bạn tôi đang tiếp khách là một Việt kiều ở Úc về. Nghe nói người này ngày xưa từng đeo đuổi bạn tôi, giờ gặp lại, tôi đọc trong ánh mắt anh ta dường như vẫn còn dành cho bạn tôi nhiều tình cảm. Thế là tôi âm thầm gọi điện cho anh, giục anh về nhà ngay, nếu không vợ anh sẽ bị người ta dụ dỗ.
Anh vốn là người đàn ông đa nghi và hay ghen. Nhận điện thoại của tôi, anh vội vã về ngay trong đêm, thay vì ở lại đến trưa hôm sau như dự tính. Đêm hôm ấy trời mưa to, do phóng nhanh, không làm chủ tốc độ nên xe anh đã tông vào đống đá bên đường, anh ngã ra bất tỉnh. Mặc dù được đưa vào bệnh viện kịp thời và ca phẫu thuật khá thành công, nhưng tai nạn đã để lại một di chứng khủng khiếp. Anh bị móp một bên đầu, trán lõm sâu, đầu óc không còn minh mẫn nữa, lúc nhớ lúc quên. Thậm chí tên của vợ, anh cũng không nhớ.
Bạn tôi hết lòng lo cho chồng. Quá trình điều trị kéo dài và tốn rất nhiều tiền. Sức khỏe anh giảm sút nghiêm trọng, phải về hưu non. Giờ đây một mình bạn tôi phải gánh vác gia đình. Nhìn cô ấy ngày càng gầy, tôi vô cùng ân hận. Cô đâu biết vì sao anh về gấp, cũng không hề nghi ngờ gì tôi… Nhưng lương tâm tôi chưa có được một ngày yên ổn. Nhìn cảnh vợ chồng bạn như vậy, tôi thấy mình tội lỗi vô cùng.
Giờ đây, hàng ngày tôi đều ghé thăm và phụ giúp bạn khá nhiều về kinh tế, đỡ đần phần nào công việc cho cô ấy. Con của cô ấy xem tôi như mẹ, còn cô ấy luôn tỏ ra biết ơn tôi. Bạn tôi nói tôi là người tốt nhất, là ân nhân của vợ chồng cô…Tôi xấu hổ vô cùng, nhưng làm sao tôi dám hé lộ sự thật về tội lỗi của mình? Thôi thì bây giờ tôi cố gắng giúp cho bạn những gì tốt nhất có thể, để lương tâm mình bớt đi sự ray rứt. Dù vậy, chưa bao giờ tôi nhẹ lòng…
Vì lòng đố kỵ, tôi đã phải chịu sự hành hạ của lương tâm mình.
Ảnh minh họa - Nguồn ảnh: Inmagine.com
Nếu một ngày nào đó, anh hoàn toàn bình phục và nhớ ra tất cả thì chắc chắn bạn tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi. Đến lúc đó, tôi nhất định sẽ nhận tội và chấp nhận sự oán trách của bạn. Còn bây giờ, tôi đang bị trừng phạt bởi lương tâm mình.
Đêm nào tôi cũng thắp hương cầu nguyện cho gia đình bạn được bình yên, cho sức khỏe anh hồi phục tốt. Vì sự nhỏ nhen và ích kỉ của mình, tôi đã gây họa lớn để phải ân hận mãi không nguôi...
Theo PNO
Ngày ấy, tôi và người bạn thân cùng để ý một chàng trai trong khu phố. Sau khoảng thời gian dài gắn bó, cả ba chúng tôi đã có nhiều kỷ niệm với nhau. Anh tỏ tình với cô bạn tôi khiến cô ấy vô cùng hạnh phúc. Còn tôi thất bại với tình yêu đơn phương. Tôi không cam lòng, bởi xét về ngoại hình và gia cảnh, tôi đều vượt trội hơn cô ấy, nhưng trái tim anh lại không hướng về tôi. Khi họ làm đám cưới, thay vì chúc mừng, tôi lại đem lòng oán hận. Tôi không thể yêu ai ngoài anh, nên nhìn bạn hạnh phúc, tôi càng ghen tị.
Tôi không thể kìm được sự ghen tức trước hạnh phúc của bạn.
Ảnh minh họa - Nguồn ảnh: Inmagine.com
Một ngày tôi đến thăm gia đình bạn, khi ấy anh đi công tác vắng nhà. Cô bạn tôi đang tiếp khách là một Việt kiều ở Úc về. Nghe nói người này ngày xưa từng đeo đuổi bạn tôi, giờ gặp lại, tôi đọc trong ánh mắt anh ta dường như vẫn còn dành cho bạn tôi nhiều tình cảm. Thế là tôi âm thầm gọi điện cho anh, giục anh về nhà ngay, nếu không vợ anh sẽ bị người ta dụ dỗ.
Anh vốn là người đàn ông đa nghi và hay ghen. Nhận điện thoại của tôi, anh vội vã về ngay trong đêm, thay vì ở lại đến trưa hôm sau như dự tính. Đêm hôm ấy trời mưa to, do phóng nhanh, không làm chủ tốc độ nên xe anh đã tông vào đống đá bên đường, anh ngã ra bất tỉnh. Mặc dù được đưa vào bệnh viện kịp thời và ca phẫu thuật khá thành công, nhưng tai nạn đã để lại một di chứng khủng khiếp. Anh bị móp một bên đầu, trán lõm sâu, đầu óc không còn minh mẫn nữa, lúc nhớ lúc quên. Thậm chí tên của vợ, anh cũng không nhớ.
Bạn tôi hết lòng lo cho chồng. Quá trình điều trị kéo dài và tốn rất nhiều tiền. Sức khỏe anh giảm sút nghiêm trọng, phải về hưu non. Giờ đây một mình bạn tôi phải gánh vác gia đình. Nhìn cô ấy ngày càng gầy, tôi vô cùng ân hận. Cô đâu biết vì sao anh về gấp, cũng không hề nghi ngờ gì tôi… Nhưng lương tâm tôi chưa có được một ngày yên ổn. Nhìn cảnh vợ chồng bạn như vậy, tôi thấy mình tội lỗi vô cùng.
Giờ đây, hàng ngày tôi đều ghé thăm và phụ giúp bạn khá nhiều về kinh tế, đỡ đần phần nào công việc cho cô ấy. Con của cô ấy xem tôi như mẹ, còn cô ấy luôn tỏ ra biết ơn tôi. Bạn tôi nói tôi là người tốt nhất, là ân nhân của vợ chồng cô…Tôi xấu hổ vô cùng, nhưng làm sao tôi dám hé lộ sự thật về tội lỗi của mình? Thôi thì bây giờ tôi cố gắng giúp cho bạn những gì tốt nhất có thể, để lương tâm mình bớt đi sự ray rứt. Dù vậy, chưa bao giờ tôi nhẹ lòng…
Vì lòng đố kỵ, tôi đã phải chịu sự hành hạ của lương tâm mình.
Ảnh minh họa - Nguồn ảnh: Inmagine.com
Nếu một ngày nào đó, anh hoàn toàn bình phục và nhớ ra tất cả thì chắc chắn bạn tôi sẽ không bao giờ tha thứ cho tôi. Đến lúc đó, tôi nhất định sẽ nhận tội và chấp nhận sự oán trách của bạn. Còn bây giờ, tôi đang bị trừng phạt bởi lương tâm mình.
Đêm nào tôi cũng thắp hương cầu nguyện cho gia đình bạn được bình yên, cho sức khỏe anh hồi phục tốt. Vì sự nhỏ nhen và ích kỉ của mình, tôi đã gây họa lớn để phải ân hận mãi không nguôi...
Theo PNO