tuyet_loan08
Junior Member
Đã là đàn ông ai chẳng thích có vợ đẹp. Được ngắm nhìn hay tiếp xúc với phụ nữ đẹp thật dễ chịu, thấy lòng vui tươi, phấn khởi hẳn ra.
Nhưng thích người đẹp là một chuyện mà cưới được vợ đẹp là một chuyện, cũng giống nhiều người thích giàu nhưng đâu phải ai cũng biết làm giàu.
Người ta nói “vợ đẹp là vợ người khác”, nhất là một người đàn ông như tôi, chiều cao trung bình, thu nhập, năng lực đều trung bình thì dễ gì mà chinh phục được người đẹp. Chinh phục được cũng chưa chắc giữ được. Người đẹp khiến khối gã dòm ngó, thòm thèm nên mất công giữ vợ.
Tôi có người anh họ cưới được vợ đẹp nhưng rồi anh ấy làm ăn thất bại, vợ anh thiếu thốn, lam lũ, rốt cuộc cũng không còn đẹp, chị chưa tới 40 mà già hóp... Vì thế rốt cuộc trái tim tôi lại hướng về một cô gái không đẹp. Đó là cách nói tế nhị của tôi chứ nhiều người thân của tôi nhận xét thẳng thắn rằng nàng hơi bị... xấu!
Nàng có chiều cao “khiêm tốn” lại thừa cân nên trông hơi ục ịch. Đã thế da nàng lại ngăm đen. Nàng hoàn toàn ngược lại với những tiêu chuẩn của một phụ nữ đẹp: Cao ráo, thon thả, trắng trẻo.
Thế nhưng ác thay, trái tim tôi có lý lẽ riêng của nó. Tôi thấy nàng thật quyến rũ vì sự dịu dàng, đôn hậu và tính siêng năng tận tụy. Tôi yêu nàng, dù công bằng mà nói tôi cũng thấy nàng không… đẹp, nhưng một điều chắc chắn là nàng rất có duyên.
Từ khi có vợ tôi bỏ được bao nhiêu thói tật, nào nhậu nhẹt, xài tiền phung phí, đi làm trễ... Còn nàng thì nào làm thêm, lại đảm đang, chịu khó nên chúng tôi gom góp được khá tiền.
Tôi muốn mua nhà riêng nhưng nàng lại chỉ muốn mua xưởng để thành lập một cơ sở sản xuất. Mọi người ủng hộ nàng, thế là vợ tôi thành bà chủ. Tuy bầu bí nhưng nàng vẫn tả xung hữu đột với công việc, sinh con nàng vẫn nằm nhà điều khiển việc xưởng qua điện thoại và internet.
Con được 2 tháng nàng địu con đi làm. Rồi nàng thành lập Công ty, thành Giám đốc. Tất bật nhưng khi ở nhà nàng vẫn là người vợ dịu dàng, tận tụy với tổ ấm.
Khi có đứa con thứ hai thì vợ chồng tôi đã có cơ ngơi khang trang, và thật lạ lùng, không chỉ tôi mà ai cũng nhận ra bây giờ nàng mới đúng là “trông mòn con mắt”. Nhờ siêng năng tập luyện nàng giảm được 5, 6 cân nên trông thon thả cao ráo hơn trước. Đặc biệt là da nàng ngày càng trắng trẻo hồng hào...
Hôm tiệc khánh thành nhà mới, cũng là khai trương trụ sở mới của Công ty, nàng mặc một chiếc áo thật đẹp, trang điểm thật xinh đứng bên tôi tươi cười đón khách. Nhiều bạn bè cũ lâu không gặp cứ trố mắt tưởng tôi cưới... vợ mới.
Một anh bạn thân nói nhỏ vào tai tôi: “Số ông sướng thiệt, cưới vợ xấu nhưng rốt cuộc rồi cũng có vợ... đẹp”. Quả thật nhìn lại những tấm ảnh, đoạn phim hôm ấy chính tôi cũng ngẩn ngơ thấy vợ mình sao đẹp quá, vẻ đẹp của một phụ nữ hạnh phúc, thành đạt, viên mãn...
(Theo XinhXinh)
Nhưng thích người đẹp là một chuyện mà cưới được vợ đẹp là một chuyện, cũng giống nhiều người thích giàu nhưng đâu phải ai cũng biết làm giàu.
Người ta nói “vợ đẹp là vợ người khác”, nhất là một người đàn ông như tôi, chiều cao trung bình, thu nhập, năng lực đều trung bình thì dễ gì mà chinh phục được người đẹp. Chinh phục được cũng chưa chắc giữ được. Người đẹp khiến khối gã dòm ngó, thòm thèm nên mất công giữ vợ.
Tôi có người anh họ cưới được vợ đẹp nhưng rồi anh ấy làm ăn thất bại, vợ anh thiếu thốn, lam lũ, rốt cuộc cũng không còn đẹp, chị chưa tới 40 mà già hóp... Vì thế rốt cuộc trái tim tôi lại hướng về một cô gái không đẹp. Đó là cách nói tế nhị của tôi chứ nhiều người thân của tôi nhận xét thẳng thắn rằng nàng hơi bị... xấu!
Nàng có chiều cao “khiêm tốn” lại thừa cân nên trông hơi ục ịch. Đã thế da nàng lại ngăm đen. Nàng hoàn toàn ngược lại với những tiêu chuẩn của một phụ nữ đẹp: Cao ráo, thon thả, trắng trẻo.
Thế nhưng ác thay, trái tim tôi có lý lẽ riêng của nó. Tôi thấy nàng thật quyến rũ vì sự dịu dàng, đôn hậu và tính siêng năng tận tụy. Tôi yêu nàng, dù công bằng mà nói tôi cũng thấy nàng không… đẹp, nhưng một điều chắc chắn là nàng rất có duyên.
Từ khi có vợ tôi bỏ được bao nhiêu thói tật, nào nhậu nhẹt, xài tiền phung phí, đi làm trễ... Còn nàng thì nào làm thêm, lại đảm đang, chịu khó nên chúng tôi gom góp được khá tiền.
Tôi muốn mua nhà riêng nhưng nàng lại chỉ muốn mua xưởng để thành lập một cơ sở sản xuất. Mọi người ủng hộ nàng, thế là vợ tôi thành bà chủ. Tuy bầu bí nhưng nàng vẫn tả xung hữu đột với công việc, sinh con nàng vẫn nằm nhà điều khiển việc xưởng qua điện thoại và internet.
Con được 2 tháng nàng địu con đi làm. Rồi nàng thành lập Công ty, thành Giám đốc. Tất bật nhưng khi ở nhà nàng vẫn là người vợ dịu dàng, tận tụy với tổ ấm.
Khi có đứa con thứ hai thì vợ chồng tôi đã có cơ ngơi khang trang, và thật lạ lùng, không chỉ tôi mà ai cũng nhận ra bây giờ nàng mới đúng là “trông mòn con mắt”. Nhờ siêng năng tập luyện nàng giảm được 5, 6 cân nên trông thon thả cao ráo hơn trước. Đặc biệt là da nàng ngày càng trắng trẻo hồng hào...
Hôm tiệc khánh thành nhà mới, cũng là khai trương trụ sở mới của Công ty, nàng mặc một chiếc áo thật đẹp, trang điểm thật xinh đứng bên tôi tươi cười đón khách. Nhiều bạn bè cũ lâu không gặp cứ trố mắt tưởng tôi cưới... vợ mới.
Một anh bạn thân nói nhỏ vào tai tôi: “Số ông sướng thiệt, cưới vợ xấu nhưng rốt cuộc rồi cũng có vợ... đẹp”. Quả thật nhìn lại những tấm ảnh, đoạn phim hôm ấy chính tôi cũng ngẩn ngơ thấy vợ mình sao đẹp quá, vẻ đẹp của một phụ nữ hạnh phúc, thành đạt, viên mãn...
(Theo XinhXinh)