N
nikki
Guest
Đang làm việc thì cô nhân viên của tôi chạy đến báo tin rằng, “Chồng chị đang vào nhà nghỉ với một người phụ nữ lạ…”. Tôi là cô gái ngoại tỉnh ra Hà Nội học Đại học và khi ra trường, tôi cũng lấy chồng và ở đây lập nghiệp. Ai cũng nghĩ lấy [...]
Đang làm việc thì cô nhân viên của tôi chạy đến báo tin rằng, “Chồng chị đang vào nhà nghỉ với một người phụ nữ lạ…”.
Tôi là cô gái ngoại tỉnh ra Hà Nội học Đại học và khi ra trường, tôi cũng lấy chồng và ở đây lập nghiệp. Ai cũng nghĩ lấy chồng Thủ đô sẽ có được một cuộc sống đầy đủ, sung túc… thế nhưng vừa cưới được hai ngày, vợ chồng chúng tôi đã phải đi thuê nhà ở. Tôi không quá buồn vì chuyện này vì tôi nghĩ rằng, khi đã thuận vợ thuận chồng thì dù có khó khăn, vất vả nào chúng tôi cũng sẽ vượt qua.
Thế rồi, sóng gió gia đình đã bắt đầu tới khi tôi mang thai cậu con trai đầu lòng. Dù bụng mang dạ chửa nhưng tôi vẫn phải vất vả làm lụng để kiếm tiền lo cho cuộc sống của gia đình, trong khi đó, chồng tôi rất rảnh rỗi nhưng chẳng bao giờ san sẻ cùng tôi công việc nhà. Khi sinh con mới được 14 ngày thì tôi đã phải dậy đi làm để kiếm tiền mua sữa cho con, còn chồng tôi vẫn sống nhởn nhơ và không có một chút trách nhiệm nào với gia đình, con cái.
Tôi làm việc cho một công ty nước ngoài nên đồng lương kiếm được cũng kha khá, còn chồng tôi là công chức nhà nước nên mỗi tháng, tiền lương anh cũng chỉ đủ tiền xăng và vài ba cuộc nhậu với bạn bè… vì thế nên hầu như tất cả mọi việc trong gia đình đều một tay tôi lo hết.
Mặc cho vợ bận rộn với việc nhà, việc cơ quan và chăm sóc con cái nhưng chồng tôi không những không giúp vợ được gì mà còn suốt ngày tụ tập bạn bè, trai gái. Và trong một lần đi chơi, anh đã quan hệ với một người con gái khác… Trước đây, tôi rất tin tưởng chồng mình và nghĩ rằng, chồng tôi chỉ thích bia rượu với bạn bè… thế nhưng đến một ngày, có một cô gái gọi điện cho tôi và mắng té tát rằng, tôi đã cướp người yêu của cô ấy.
Khi tôi hỏi chồng thì anh bảo, “Em hay ghen tuông linh tinh. Anh chẳng bao giờ vớ vẩn với cô nào ở ngoài cả. Chẳng nhẽ khi em đang vất vả nuôi con nhỏ thì anh lại cặp kè với cô khác bên ngoài được sao?”. Nghe anh nói vậy, tôi cũng cảm thấy an ủi được phần nào… nhưng tối hôm đó, khi hai vợ chồng chuẩn bị đi ngủ thì điện thoại chồng tôi reo liên hồi nhưng anh không nghe máy, rồi những tin nhắn tình cảm của cô gái ấy cứ liên tục đến… Tôi hỏi,*“Ai nhắn cho anh vậy?”*thì anh lại lấp liếm,“Có cô nào đó nhắn nhầm thôi mà”.
Tôi có nên ly hôn người chồng vô tâm ấy… (Ảnh minh họa)
Giận chồng vì quá vô tâm nên tôi đã phản ánh chuyện chồng tôi “trai gái” với mẹ chồng… Thế nhưng, bà không những giúp tôi răn đe anh mà còn quay sang mắng tôi trước mặt mẹ đẻ tôi, rồi bà bảo chồng tôi rằng, “Con chia tay với nó đi”. Lúc đó, tôi vừa tủi thân, vừa giận mẹ chồng và chồng nên tôi đã nghĩ tới quyết định ly hôn… nhưng khi mẹ đẻ tôi khóc và nói rằng, “Con trai con chưa được một tháng nên con cố gắng nhịn nhục để sống tốt với gia đình chồng” nên tôi đã nhắm mắt buông mình theo số phận.
Thời gian trôi đi, cuộc sống của vợ chồng tôi vẫn thế… nhưng vì đứa con trai bé bỏng của mình nên tôi đã bỏ qua tất cả những lỗi lầm của anh. Đến năm 2008, nhờ tích lũy được kha khá kinh nghiệm và tiền bạc, cùng với sự giúp đỡ nhiệt tình của bạn bè nên tôi đã thành lập công ty riêng.
Thời gian đầu quản lý công ty, tôi xoay sở mọi việc rất khó khăn, vất vả khi phải một mình chèo con thuyền sự nghiệp và trả lãi ngân hàng với số tiền rất cao… nhưng có lẽ vì “ở hiền gặp lành” nên tôi đã được quý nhân phù trợ. Rồi tôi cũng đã vượt qua được những khó khăn ban đầu và ổn định sự nghiệp của mình.
Đến năm 2010, mọi thứ với tôi đều rất tốt thì tôi quyết định sinh đứa thứ hai. Những tưởng khi có thêm một đứa con nữa thì chồng tôi sẽ vui mừng và biết vun vén cho hạnh phúc gia đình… thế nhưng, khi tôi đang mang thai thì chồng tôi lại cặp kè với những người đàn bà khác.
Một hôm, cô nhân viên báo tin với tôi rằng,*“Em vừa nhìn thấy chồng chị đi vào nhà nghỉ với một người phụ nữ lạ”.*Khi nghe được tin ấy, tôi cảm thấy đau đớn và thất vọng vô cùng. Tôi không ngờ sau bao nhiêu lầm lỗi gây ra cho tôi, anh ta vẫn không bỏ được cái thói trăng hoa đó…
Mọi người thường nói sau lưng tôi rằng,*“Cô ấy cũng xinh đẹp, giỏi giang nhưng ngu ngốc khi cứ hùng hục kiếm tiền chỉ để chồng đi cho gái”.*Tôi cảm thấy bị xúc phạm và tổn thương vô cùng… Tôi rất giận chồng nhưng vì con, vì danh dự của mình nên tôi lại phải nén chịu nỗi đau ấy một mình cùng với hi vọng, một ngày nào đó, chồng sẽ suy nghĩ lại.
Nhưng giờ đây, sau bao nhiêu lầm lỗi gây ra cho mẹ con tôi, anh vẫn ung dung hưởng thụ và lấy tiền của tôi đi bao gái… và cũng bao năm chung sống với nhau, tôi cảm thấy tình yêu, tình nghĩa giữa chúng tôi cũng đã cạn dần nên tôi nghĩ, tại sao mình cứ phải cắn răng chịu đựng nỗi đớn đau như thế này mãi?
Hiện nay, cô con gái út của tôi cũng đã được 14 tháng, còn cậu con trai lớn cũng đã đi học lớp một nhưng chồng tôi chưa một lần chủ động đưa đón con đi chơi, đi học hay tỏ thái độ yêu thương, chăm sóc con cái… Suốt mấy năm qua, tôi mang tiếng có chồng nhưng chẳng khác gì một cô ô sin trong chính gia đình này. Suốt ngày hùng hục kiếm tiền nuôi chồng con… nhưng chưa một lần tôi nhận được sự giúp đỡ, sẽ chia từ chồng mình. Cả ngày đi làm về, tôi lại lao vào bếp nấu nướng, rồi tắm rửa cho con, rửa bát, dọn nhà… rồi lại lên dạy cho con học bài. Khi con chìm sâu vào giấc ngủ thì cũng là lúc tôi bắt đầu làm việc của công ty. Mỗi ngày, tôi ngủ nhiều nhất cũng chỉ có 3 tiếng, còn tất cả thời gian tôi đều dành cho công việc ở công ty và chăm sóc chồng con, nhà cửa,…
Cứ mỗi ngày, khoảng cách giữa tôi và chồng ngày càng cách xa. Tôi nghĩ mình không nên tiếp tục chung sống với người đàn ông vô trách nhiệm, lại nhiễm thói trăng hoa này nữa… Có lẽ, cũng đã đến lúc tôi cần có một quyết định gì đó cho tương lai của mình và con cái.
source from:*24h

Tôi là cô gái ngoại tỉnh ra Hà Nội học Đại học và khi ra trường, tôi cũng lấy chồng và ở đây lập nghiệp. Ai cũng nghĩ lấy chồng Thủ đô sẽ có được một cuộc sống đầy đủ, sung túc… thế nhưng vừa cưới được hai ngày, vợ chồng chúng tôi đã phải đi thuê nhà ở. Tôi không quá buồn vì chuyện này vì tôi nghĩ rằng, khi đã thuận vợ thuận chồng thì dù có khó khăn, vất vả nào chúng tôi cũng sẽ vượt qua.
Thế rồi, sóng gió gia đình đã bắt đầu tới khi tôi mang thai cậu con trai đầu lòng. Dù bụng mang dạ chửa nhưng tôi vẫn phải vất vả làm lụng để kiếm tiền lo cho cuộc sống của gia đình, trong khi đó, chồng tôi rất rảnh rỗi nhưng chẳng bao giờ san sẻ cùng tôi công việc nhà. Khi sinh con mới được 14 ngày thì tôi đã phải dậy đi làm để kiếm tiền mua sữa cho con, còn chồng tôi vẫn sống nhởn nhơ và không có một chút trách nhiệm nào với gia đình, con cái.
Tôi làm việc cho một công ty nước ngoài nên đồng lương kiếm được cũng kha khá, còn chồng tôi là công chức nhà nước nên mỗi tháng, tiền lương anh cũng chỉ đủ tiền xăng và vài ba cuộc nhậu với bạn bè… vì thế nên hầu như tất cả mọi việc trong gia đình đều một tay tôi lo hết.
Mặc cho vợ bận rộn với việc nhà, việc cơ quan và chăm sóc con cái nhưng chồng tôi không những không giúp vợ được gì mà còn suốt ngày tụ tập bạn bè, trai gái. Và trong một lần đi chơi, anh đã quan hệ với một người con gái khác… Trước đây, tôi rất tin tưởng chồng mình và nghĩ rằng, chồng tôi chỉ thích bia rượu với bạn bè… thế nhưng đến một ngày, có một cô gái gọi điện cho tôi và mắng té tát rằng, tôi đã cướp người yêu của cô ấy.
Khi tôi hỏi chồng thì anh bảo, “Em hay ghen tuông linh tinh. Anh chẳng bao giờ vớ vẩn với cô nào ở ngoài cả. Chẳng nhẽ khi em đang vất vả nuôi con nhỏ thì anh lại cặp kè với cô khác bên ngoài được sao?”. Nghe anh nói vậy, tôi cũng cảm thấy an ủi được phần nào… nhưng tối hôm đó, khi hai vợ chồng chuẩn bị đi ngủ thì điện thoại chồng tôi reo liên hồi nhưng anh không nghe máy, rồi những tin nhắn tình cảm của cô gái ấy cứ liên tục đến… Tôi hỏi,*“Ai nhắn cho anh vậy?”*thì anh lại lấp liếm,“Có cô nào đó nhắn nhầm thôi mà”.

Tôi có nên ly hôn người chồng vô tâm ấy… (Ảnh minh họa)
Giận chồng vì quá vô tâm nên tôi đã phản ánh chuyện chồng tôi “trai gái” với mẹ chồng… Thế nhưng, bà không những giúp tôi răn đe anh mà còn quay sang mắng tôi trước mặt mẹ đẻ tôi, rồi bà bảo chồng tôi rằng, “Con chia tay với nó đi”. Lúc đó, tôi vừa tủi thân, vừa giận mẹ chồng và chồng nên tôi đã nghĩ tới quyết định ly hôn… nhưng khi mẹ đẻ tôi khóc và nói rằng, “Con trai con chưa được một tháng nên con cố gắng nhịn nhục để sống tốt với gia đình chồng” nên tôi đã nhắm mắt buông mình theo số phận.
Thời gian trôi đi, cuộc sống của vợ chồng tôi vẫn thế… nhưng vì đứa con trai bé bỏng của mình nên tôi đã bỏ qua tất cả những lỗi lầm của anh. Đến năm 2008, nhờ tích lũy được kha khá kinh nghiệm và tiền bạc, cùng với sự giúp đỡ nhiệt tình của bạn bè nên tôi đã thành lập công ty riêng.
Thời gian đầu quản lý công ty, tôi xoay sở mọi việc rất khó khăn, vất vả khi phải một mình chèo con thuyền sự nghiệp và trả lãi ngân hàng với số tiền rất cao… nhưng có lẽ vì “ở hiền gặp lành” nên tôi đã được quý nhân phù trợ. Rồi tôi cũng đã vượt qua được những khó khăn ban đầu và ổn định sự nghiệp của mình.
Đến năm 2010, mọi thứ với tôi đều rất tốt thì tôi quyết định sinh đứa thứ hai. Những tưởng khi có thêm một đứa con nữa thì chồng tôi sẽ vui mừng và biết vun vén cho hạnh phúc gia đình… thế nhưng, khi tôi đang mang thai thì chồng tôi lại cặp kè với những người đàn bà khác.
Một hôm, cô nhân viên báo tin với tôi rằng,*“Em vừa nhìn thấy chồng chị đi vào nhà nghỉ với một người phụ nữ lạ”.*Khi nghe được tin ấy, tôi cảm thấy đau đớn và thất vọng vô cùng. Tôi không ngờ sau bao nhiêu lầm lỗi gây ra cho tôi, anh ta vẫn không bỏ được cái thói trăng hoa đó…
Mọi người thường nói sau lưng tôi rằng,*“Cô ấy cũng xinh đẹp, giỏi giang nhưng ngu ngốc khi cứ hùng hục kiếm tiền chỉ để chồng đi cho gái”.*Tôi cảm thấy bị xúc phạm và tổn thương vô cùng… Tôi rất giận chồng nhưng vì con, vì danh dự của mình nên tôi lại phải nén chịu nỗi đau ấy một mình cùng với hi vọng, một ngày nào đó, chồng sẽ suy nghĩ lại.
Nhưng giờ đây, sau bao nhiêu lầm lỗi gây ra cho mẹ con tôi, anh vẫn ung dung hưởng thụ và lấy tiền của tôi đi bao gái… và cũng bao năm chung sống với nhau, tôi cảm thấy tình yêu, tình nghĩa giữa chúng tôi cũng đã cạn dần nên tôi nghĩ, tại sao mình cứ phải cắn răng chịu đựng nỗi đớn đau như thế này mãi?
Hiện nay, cô con gái út của tôi cũng đã được 14 tháng, còn cậu con trai lớn cũng đã đi học lớp một nhưng chồng tôi chưa một lần chủ động đưa đón con đi chơi, đi học hay tỏ thái độ yêu thương, chăm sóc con cái… Suốt mấy năm qua, tôi mang tiếng có chồng nhưng chẳng khác gì một cô ô sin trong chính gia đình này. Suốt ngày hùng hục kiếm tiền nuôi chồng con… nhưng chưa một lần tôi nhận được sự giúp đỡ, sẽ chia từ chồng mình. Cả ngày đi làm về, tôi lại lao vào bếp nấu nướng, rồi tắm rửa cho con, rửa bát, dọn nhà… rồi lại lên dạy cho con học bài. Khi con chìm sâu vào giấc ngủ thì cũng là lúc tôi bắt đầu làm việc của công ty. Mỗi ngày, tôi ngủ nhiều nhất cũng chỉ có 3 tiếng, còn tất cả thời gian tôi đều dành cho công việc ở công ty và chăm sóc chồng con, nhà cửa,…
Cứ mỗi ngày, khoảng cách giữa tôi và chồng ngày càng cách xa. Tôi nghĩ mình không nên tiếp tục chung sống với người đàn ông vô trách nhiệm, lại nhiễm thói trăng hoa này nữa… Có lẽ, cũng đã đến lúc tôi cần có một quyết định gì đó cho tương lai của mình và con cái.
source from:*24h