N
nikki
Guest
Dù đã có chồng và hai đứa con xinh xắn… nhưng tôi vẫn chấp nhận làm người tình trong bóng đêm của một chàng trai chưa có gia đình
Giờ đây, tôi rất buồn và bế tắc. Tôi không biết mình phải làm như thế nào nữa? Chỉ mong gửi những dòng tâm sự này để lòng mình có thể thanh thản và bình yên hơn.
Theo như mọi người nhận xét, tôi là một người phụ nữ đẹp và có duyên. Chính vì thế tôi luôn được những bạn trai ưu đãi và săn đón nhiều hơn so với những bạn đồng trang lứa khác. Từ lúc học phổ thông cho đến khi học Đại học, tôi chưa hề rung động trước một người con trai nào và xem việc họ mến mộ mình, săn đón mình là một chuyện rất bình thường.
Đến năm thứ 3 Đại học, tôi đã nhận lời yêu một bạn nam cùng lớp vì anh* theo đuổi tôi từ rất lâu và lúc nào cũng có mặt khi tôi ốm đau hay những khi gặp chuyện buồn trong cuộc sống. Chuyện tình yêu của chúng tôi rất đỗi trong sáng, chúng tôi thường học bài chung và động viên, giúp đỡ nhau trong học tập.
Đến khi ra trường, chúng tôi chia tay nhau mỗi người một hướng. Tôi đi lấy chồng và 3 năm sau anh cũng đi lấy vợ. Chồng tôi lớn hơn tôi 12 tuổi, tôi nhận lời làm vợ anh cũng vì sự lẻ loi nơi đất Sài Gòn nhộn nhịp nhưng anh thì quan tâm, lo lắng cho tôi hết mực. Tôi nhắm mắt lấy anh ấy với suy nghĩ “Thôi thì… mình chỉ cần một chỗ dựa và sự chở che là tốt lắm rồi”. Và khi thành vợ thành chồng, tôi đã sống hết lòng vì chồng và làm trọn bổn phận của một người vợ ngoan hiền, đảm đang và tháo vát.
Trước đây, tôi nghĩ rằng chồng lớn tuổi hơn tôi thì chắc chắn anh ấy sẽ có những suy nghĩ chín chắn hơn trong mọi việc… nào ngờ, anh ấy không phải là chỗ dựa vững chắc như tôi nghĩ, khi chuyện gì trong gia đình cũng do một tay tôi gánh vác.
Hai đứa con gái của tôi cũng lần lượt chào đời, hai bé rất xinh xắn và dễ thương. Tôi rất vui khi có được niềm vui nho nhỏ trong gia đình và cố gắng phấn đấu làm việc thật tốt để mong đem lại cho con một cuộc sống tốt hơn. Hai vợ chồng chúng tôi mỗi người một công việc riêng và đến bây giờ thì cuộc sống vợ chồng tôi càng ngày càng thoải mái và dư giả hơn rất nhiều.
Thế nhưng, cuộc sống dường như không ai có thể nói trước được điều gì… Cho đến một ngày tôi gặp người ấy thì cũng đến lúc tôi mới biết được cảm giác yêu thương là như thế nào?
Tôi gặp anh vào một dịp tình cờ. Anh ấy là bạn làm ăn với chồng tôi. Một hôm, anh đến nhà chúng tôi để bàn bạc công việc, lúc đó tôi đang mớm cơm cho hai bé ăn. Anh ấy là người khá điển trai, tính tình vui vẻ, chưa có vợ và đặc biệt có thể hiểu rất rõ tâm lý của người đối diện.
Lần đầu gặp gỡ, tôi cũng không có ấn tượng gì về anh nhiều, vì tôi nghĩ anh ấy cũng sẽ như bao người bạn khác của chồng mình, họ đến nhà tôi cũng chỉ vì những hợp đồng kinh doanh, làm ăn lớn…
Vì hợp đồng làm ăn được kí kết thành công, anh ấy mời chồng tôi đi ăn mừng, rồi sau đó cũng gặp tôi và mời muốn với*“Hi vọng cô sẽ đến”. Tôi đã từ chối vì từ trước đến giờ, tôi không bao giờ đi chung cùng chồng khi gặp gỡ, ăn uống với đói tác. Nhưng vì chồng tôi rủ rê*“Em cứ đi cho vui. Có gì đâu mà ngại?”. Cuối cùng, tôi cũng đã đồng ý đến nhà hàng sang trọng cùng chồng ngày hôm ấy.
Suốt bữa ăn, anh ấy đặc biệt chăm sóc tôi và gắp cho tôi từng đũa thức ăn. Tôi cũng thấy sự quan tâm của anh rất đỗi bình thường nhưng vì sự thân thiện của anh đã khiến tôi cởi mở hơn lúc đầu.
Sau lần đó, anh thường xuyên nhắn tin cho tôi và tôi cũng nhắn đáp trả lại một cách lịch sự. Rồi anh chủ động mời tôi đi uống nước, mặc dù rất ngại nhưng tôi cũng đã nhận lời đi cùng anh.

Giờ đây, tôi đã trở thành người tình trong bóng đêm của anh (Ảnh minh họa)
Và rồi, chúng tôi thi thoảng lại gặp gỡ nhau. Một buổi tối nọ cũng như những lần trước, khi chúng tôi đang ngồi nói chuyện với nhau thì anh đã nắm tay tôi. Lúc đó, tim tôi đập thình thịch… chưa bao giờ tôi có cảm giác như vậy khi đứng trước một người đàn ông, thậm chí mối tình đầu của tôi cũng chưa bao giờ cho tôi những cảm giác bâng khuâng như thế!
Đêm về, tôi không sao ngủ được và cứ nhớ hoài những giây phút đó. Tôi đã khóc rất nhiều khi trong lòng tôi chợt dấy lên nỗi nhớ thương anh. Nước mắt tuôn rơi mà lòng tôi đau quặn thắt. Cảm giác đó thật kì lạ! Và cho đến bây giờ, tôi mới hiểu được cảm giác ấy là như thế nào!
Tôi yêu anh bằng một tình yêu rất kì lạ! Tôi yêu anh không phải là những ham muốn về thể xác, tôi chỉ cần được gặp anh, nghe anh nói là trong lòng bỗng nhiên rất vui, giống như có một liều thuốc kì lạ chữa lành những vết thương trong tôi!
Và rồi một ngày, anh ngỏ lời yêu tôi. Hôm ấy anh nói với tôi rằng: “Nếu như em không có chồng thì bằng mọi giá anh sẽ lấy em về làm vợ. Anh không muốn phá vỡ hạnh phúc của em. Anh chỉ mong được làm người trong bóng tối để được yêu em tôi”… nhưng tôi đã ý thức được việc làm sai trái của mình nên đã nhiều lần nói lời chia tay anh. Tôi khuyên anh hãy lấy vợ để giúp tôi rời xa anh…
Bao nhiêu lần tôi nói lời chia tay là bấy nhiêu lần anh thuyết phục và níu kéo tôi tiếp tục tình yêu tội lỗi này. Nhiều lúc nghĩ đến trách nhiệm, bổn phận làm vợ, làm mẹ và trở thành người tình trong bóng đêm của anh, tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
Phải chăng khi mình yêu chân thành thì rất khó để dứt được tình ấy không? Tôi đang sống trong nỗi ám ảnh và dằn vặt, tôi cảm thấy mình thật khốn nạn và xấu xa khi lén lút chồng hẹn hò với người đàn ông chưa vợ…
theop 24h
Giờ đây, tôi rất buồn và bế tắc. Tôi không biết mình phải làm như thế nào nữa? Chỉ mong gửi những dòng tâm sự này để lòng mình có thể thanh thản và bình yên hơn.
Theo như mọi người nhận xét, tôi là một người phụ nữ đẹp và có duyên. Chính vì thế tôi luôn được những bạn trai ưu đãi và săn đón nhiều hơn so với những bạn đồng trang lứa khác. Từ lúc học phổ thông cho đến khi học Đại học, tôi chưa hề rung động trước một người con trai nào và xem việc họ mến mộ mình, săn đón mình là một chuyện rất bình thường.
Đến năm thứ 3 Đại học, tôi đã nhận lời yêu một bạn nam cùng lớp vì anh* theo đuổi tôi từ rất lâu và lúc nào cũng có mặt khi tôi ốm đau hay những khi gặp chuyện buồn trong cuộc sống. Chuyện tình yêu của chúng tôi rất đỗi trong sáng, chúng tôi thường học bài chung và động viên, giúp đỡ nhau trong học tập.
Đến khi ra trường, chúng tôi chia tay nhau mỗi người một hướng. Tôi đi lấy chồng và 3 năm sau anh cũng đi lấy vợ. Chồng tôi lớn hơn tôi 12 tuổi, tôi nhận lời làm vợ anh cũng vì sự lẻ loi nơi đất Sài Gòn nhộn nhịp nhưng anh thì quan tâm, lo lắng cho tôi hết mực. Tôi nhắm mắt lấy anh ấy với suy nghĩ “Thôi thì… mình chỉ cần một chỗ dựa và sự chở che là tốt lắm rồi”. Và khi thành vợ thành chồng, tôi đã sống hết lòng vì chồng và làm trọn bổn phận của một người vợ ngoan hiền, đảm đang và tháo vát.
Trước đây, tôi nghĩ rằng chồng lớn tuổi hơn tôi thì chắc chắn anh ấy sẽ có những suy nghĩ chín chắn hơn trong mọi việc… nào ngờ, anh ấy không phải là chỗ dựa vững chắc như tôi nghĩ, khi chuyện gì trong gia đình cũng do một tay tôi gánh vác.
Hai đứa con gái của tôi cũng lần lượt chào đời, hai bé rất xinh xắn và dễ thương. Tôi rất vui khi có được niềm vui nho nhỏ trong gia đình và cố gắng phấn đấu làm việc thật tốt để mong đem lại cho con một cuộc sống tốt hơn. Hai vợ chồng chúng tôi mỗi người một công việc riêng và đến bây giờ thì cuộc sống vợ chồng tôi càng ngày càng thoải mái và dư giả hơn rất nhiều.
Thế nhưng, cuộc sống dường như không ai có thể nói trước được điều gì… Cho đến một ngày tôi gặp người ấy thì cũng đến lúc tôi mới biết được cảm giác yêu thương là như thế nào?
Tôi gặp anh vào một dịp tình cờ. Anh ấy là bạn làm ăn với chồng tôi. Một hôm, anh đến nhà chúng tôi để bàn bạc công việc, lúc đó tôi đang mớm cơm cho hai bé ăn. Anh ấy là người khá điển trai, tính tình vui vẻ, chưa có vợ và đặc biệt có thể hiểu rất rõ tâm lý của người đối diện.
Lần đầu gặp gỡ, tôi cũng không có ấn tượng gì về anh nhiều, vì tôi nghĩ anh ấy cũng sẽ như bao người bạn khác của chồng mình, họ đến nhà tôi cũng chỉ vì những hợp đồng kinh doanh, làm ăn lớn…
Vì hợp đồng làm ăn được kí kết thành công, anh ấy mời chồng tôi đi ăn mừng, rồi sau đó cũng gặp tôi và mời muốn với*“Hi vọng cô sẽ đến”. Tôi đã từ chối vì từ trước đến giờ, tôi không bao giờ đi chung cùng chồng khi gặp gỡ, ăn uống với đói tác. Nhưng vì chồng tôi rủ rê*“Em cứ đi cho vui. Có gì đâu mà ngại?”. Cuối cùng, tôi cũng đã đồng ý đến nhà hàng sang trọng cùng chồng ngày hôm ấy.
Suốt bữa ăn, anh ấy đặc biệt chăm sóc tôi và gắp cho tôi từng đũa thức ăn. Tôi cũng thấy sự quan tâm của anh rất đỗi bình thường nhưng vì sự thân thiện của anh đã khiến tôi cởi mở hơn lúc đầu.
Sau lần đó, anh thường xuyên nhắn tin cho tôi và tôi cũng nhắn đáp trả lại một cách lịch sự. Rồi anh chủ động mời tôi đi uống nước, mặc dù rất ngại nhưng tôi cũng đã nhận lời đi cùng anh.

Giờ đây, tôi đã trở thành người tình trong bóng đêm của anh (Ảnh minh họa)
Và rồi, chúng tôi thi thoảng lại gặp gỡ nhau. Một buổi tối nọ cũng như những lần trước, khi chúng tôi đang ngồi nói chuyện với nhau thì anh đã nắm tay tôi. Lúc đó, tim tôi đập thình thịch… chưa bao giờ tôi có cảm giác như vậy khi đứng trước một người đàn ông, thậm chí mối tình đầu của tôi cũng chưa bao giờ cho tôi những cảm giác bâng khuâng như thế!
Đêm về, tôi không sao ngủ được và cứ nhớ hoài những giây phút đó. Tôi đã khóc rất nhiều khi trong lòng tôi chợt dấy lên nỗi nhớ thương anh. Nước mắt tuôn rơi mà lòng tôi đau quặn thắt. Cảm giác đó thật kì lạ! Và cho đến bây giờ, tôi mới hiểu được cảm giác ấy là như thế nào!
Tôi yêu anh bằng một tình yêu rất kì lạ! Tôi yêu anh không phải là những ham muốn về thể xác, tôi chỉ cần được gặp anh, nghe anh nói là trong lòng bỗng nhiên rất vui, giống như có một liều thuốc kì lạ chữa lành những vết thương trong tôi!
Và rồi một ngày, anh ngỏ lời yêu tôi. Hôm ấy anh nói với tôi rằng: “Nếu như em không có chồng thì bằng mọi giá anh sẽ lấy em về làm vợ. Anh không muốn phá vỡ hạnh phúc của em. Anh chỉ mong được làm người trong bóng tối để được yêu em tôi”… nhưng tôi đã ý thức được việc làm sai trái của mình nên đã nhiều lần nói lời chia tay anh. Tôi khuyên anh hãy lấy vợ để giúp tôi rời xa anh…
Bao nhiêu lần tôi nói lời chia tay là bấy nhiêu lần anh thuyết phục và níu kéo tôi tiếp tục tình yêu tội lỗi này. Nhiều lúc nghĩ đến trách nhiệm, bổn phận làm vợ, làm mẹ và trở thành người tình trong bóng đêm của anh, tôi cảm thấy mệt mỏi vô cùng.
Phải chăng khi mình yêu chân thành thì rất khó để dứt được tình ấy không? Tôi đang sống trong nỗi ám ảnh và dằn vặt, tôi cảm thấy mình thật khốn nạn và xấu xa khi lén lút chồng hẹn hò với người đàn ông chưa vợ…
theop 24h