N
nikki
Guest
Giá như tôi và anh không có quan hệ huyết thống thì giờ đây chắc cả tôi và anh sẽ không phải đau khổ như thế này! Tôi sinh ra và lớn lên tại mảnh đất nhãn lồng, Hưng Yên. Sau khi tốt nghiệp THPT, tôi đã thi đậu một trường Đại Học ở TP [...]
Giá như tôi và anh không có quan hệ huyết thống thì giờ đây chắc cả tôi và anh sẽ không phải đau khổ như thế này!
Tôi sinh ra và lớn lên tại mảnh đất nhãn lồng, Hưng Yên. Sau khi tốt nghiệp THPT, tôi đã thi đậu một trường Đại Học ở TP Hồ Chí Minh. Còn anh, anh cũng là người gốc Bắc nhưng anh đã theo gia đình vào Nam sinh sống khi mới 3 tuổi.
Tôi tình cờ quen anh khi*một lần tôi đi gia sư và đụng xe với anh. Anh đã giúp tôi sửa xe, xin dầu xoa viết thương cho tôi và anh cũng không quên xin số điện thoại của tôi. Thế rồi, chúng tôi quen nhau. Lúc đó tôi là sinh viên năm nhất trường Đại*học*Luật, còn anh là sinh viên năm cuối trường Đại*học*Công Nghiệp. Tôi và anh thường xuyên hẹn gặp nhau vào mỗi ngày nghỉ cuối tuần. Chúng tôi thường nói về chuyện học hành và cùng nhau chia sẻ những chuyện buồn vui trong cuộc sống… Và rồi, chúng tôi yêu nhau lúc nào không hay biết! Tình yêu của chúng tôi thật trong sáng và giản dị, không một chút vụ lợi…
Chúng tôi thường xuyên giúp đỡ nhau về chuyện học hành, cũng như những khó khăn trong cuộc sống. Một lần tôi bị ốm phải nhập viện, Vì sống xa gia đình nên tôi không biết nhờ vả ai, chỉ biết nhờ bạn bè và anh. Anh không khỏi lo lắng cho tôi Và chính anh là người đã đưa tôi vào bệnh viện. Trong suốt một tuần nằm viện anh không lúc nào chợp mắt vì lo cho tôi. Tôi biết anh thương tôi rất nhiều và tình cảm của tôi dành cho anh ngày càng lớn.
Tôi nào đâu biết được, anh lại chính là anh họ của tôi (Ảnh minh họa)
Cho đến giờ,*tôi và anh*đã*yêu nhau được gần*ba năm nhưng giữa chúng tôi chưa bao giờ đi qua giới hạn. Cả hai chúng tôi đều nghĩ rằng,*sẽ dành tất cả cho nhau trong đêm tân hôn hạnh phúc… vì thế nên*giữa chúng tôi chỉ dừng lại ở những cử chỉ âu yếm, những nụ hôn ngọt ngào mỗi*khi ở gần nhau!
Hai chúng tôi đều đợi đến ngày tôi tốt nghiệp Đại học*rồi tổ chức đám cưới.*Chúng tôi cũng*anh thường xuyên*bàn*bạc*với nhau về chuyện sau này, khi hai đứa cưới*nhau thì sẽ*đi đâu hưởng tuần trăng mật, rồi*sẽ sinh bao nhiêu đứa con… anh thì thích con trai trong khi tôi lại thích con gái và giữa chúng tôi đã có những buổi nói chuyện rất vui vẻ và những hứa hẹn tương lai thật hạnh phúc!
Thế nhưng, lại là do sự “thế nhưng”… hoàn cảnh thật trớ trêu khi*một lần anh đưa tôi về giới thiệu với gia đình. Lúc đầu khi biết tôi là gái Bắc, mẹ anh thích lắm vì từ trước giờ bác vẫn mong anh lấy vợ là người Bắc. Tôi và mẹ anh nói chuyện rất hợp nhau. Khi mẹ anh hỏi về gia đình tôi và nguyên quán của tôi thì mẹ anh mới phát hiện ra giữa chúng tôi có họ hàng rất gần. Tôi và anh thật sự sốc… dường như chúng tôi*đều*chết lặng khi nghe “tin dữ” ấy từ mẹ anh! Ngay lúc ấy,*bác đã nói chúng tôi không thể đến với nhau vì hoàn cảnh của hai gia đình và sau đó, bác đã kể cho chúng tôi biết về mối quan hệ họ hàng gần gũi giữa chúng tôi.
Ngày trước, khi* theo gia đình vào Nam sinh sống, anh chỉ*mới 3 tuổi. Kể từ độ đó, anh chưa một lần về thăm quê, vì thế nên cả tôi và anh đều không thể biết chúng tôi có quan hệ họ hàng gần như vậy!
Tôi và anh thật sự rất đau khổ khi biết giữa chúng tôi có quan hệ huyết thống với nhau.*Dẫu biết rằng, cả hai không thể đến với nhau nhưng tôi không muốn mất anh… vì tôi thật lòng rất yêu anh!
Giá như tôi và anh quen nhau, tôi không theo anh vể ra mắt gia đình, không nghe được những lời mẹ anh kể… thì chắc giờ đây chúng tôi đã không phải đau khổ thế này!
source from:*24h

Tôi sinh ra và lớn lên tại mảnh đất nhãn lồng, Hưng Yên. Sau khi tốt nghiệp THPT, tôi đã thi đậu một trường Đại Học ở TP Hồ Chí Minh. Còn anh, anh cũng là người gốc Bắc nhưng anh đã theo gia đình vào Nam sinh sống khi mới 3 tuổi.
Tôi tình cờ quen anh khi*một lần tôi đi gia sư và đụng xe với anh. Anh đã giúp tôi sửa xe, xin dầu xoa viết thương cho tôi và anh cũng không quên xin số điện thoại của tôi. Thế rồi, chúng tôi quen nhau. Lúc đó tôi là sinh viên năm nhất trường Đại*học*Luật, còn anh là sinh viên năm cuối trường Đại*học*Công Nghiệp. Tôi và anh thường xuyên hẹn gặp nhau vào mỗi ngày nghỉ cuối tuần. Chúng tôi thường nói về chuyện học hành và cùng nhau chia sẻ những chuyện buồn vui trong cuộc sống… Và rồi, chúng tôi yêu nhau lúc nào không hay biết! Tình yêu của chúng tôi thật trong sáng và giản dị, không một chút vụ lợi…
Chúng tôi thường xuyên giúp đỡ nhau về chuyện học hành, cũng như những khó khăn trong cuộc sống. Một lần tôi bị ốm phải nhập viện, Vì sống xa gia đình nên tôi không biết nhờ vả ai, chỉ biết nhờ bạn bè và anh. Anh không khỏi lo lắng cho tôi Và chính anh là người đã đưa tôi vào bệnh viện. Trong suốt một tuần nằm viện anh không lúc nào chợp mắt vì lo cho tôi. Tôi biết anh thương tôi rất nhiều và tình cảm của tôi dành cho anh ngày càng lớn.

Tôi nào đâu biết được, anh lại chính là anh họ của tôi (Ảnh minh họa)
Cho đến giờ,*tôi và anh*đã*yêu nhau được gần*ba năm nhưng giữa chúng tôi chưa bao giờ đi qua giới hạn. Cả hai chúng tôi đều nghĩ rằng,*sẽ dành tất cả cho nhau trong đêm tân hôn hạnh phúc… vì thế nên*giữa chúng tôi chỉ dừng lại ở những cử chỉ âu yếm, những nụ hôn ngọt ngào mỗi*khi ở gần nhau!
Hai chúng tôi đều đợi đến ngày tôi tốt nghiệp Đại học*rồi tổ chức đám cưới.*Chúng tôi cũng*anh thường xuyên*bàn*bạc*với nhau về chuyện sau này, khi hai đứa cưới*nhau thì sẽ*đi đâu hưởng tuần trăng mật, rồi*sẽ sinh bao nhiêu đứa con… anh thì thích con trai trong khi tôi lại thích con gái và giữa chúng tôi đã có những buổi nói chuyện rất vui vẻ và những hứa hẹn tương lai thật hạnh phúc!
Thế nhưng, lại là do sự “thế nhưng”… hoàn cảnh thật trớ trêu khi*một lần anh đưa tôi về giới thiệu với gia đình. Lúc đầu khi biết tôi là gái Bắc, mẹ anh thích lắm vì từ trước giờ bác vẫn mong anh lấy vợ là người Bắc. Tôi và mẹ anh nói chuyện rất hợp nhau. Khi mẹ anh hỏi về gia đình tôi và nguyên quán của tôi thì mẹ anh mới phát hiện ra giữa chúng tôi có họ hàng rất gần. Tôi và anh thật sự sốc… dường như chúng tôi*đều*chết lặng khi nghe “tin dữ” ấy từ mẹ anh! Ngay lúc ấy,*bác đã nói chúng tôi không thể đến với nhau vì hoàn cảnh của hai gia đình và sau đó, bác đã kể cho chúng tôi biết về mối quan hệ họ hàng gần gũi giữa chúng tôi.
Ngày trước, khi* theo gia đình vào Nam sinh sống, anh chỉ*mới 3 tuổi. Kể từ độ đó, anh chưa một lần về thăm quê, vì thế nên cả tôi và anh đều không thể biết chúng tôi có quan hệ họ hàng gần như vậy!
Tôi và anh thật sự rất đau khổ khi biết giữa chúng tôi có quan hệ huyết thống với nhau.*Dẫu biết rằng, cả hai không thể đến với nhau nhưng tôi không muốn mất anh… vì tôi thật lòng rất yêu anh!
Giá như tôi và anh quen nhau, tôi không theo anh vể ra mắt gia đình, không nghe được những lời mẹ anh kể… thì chắc giờ đây chúng tôi đã không phải đau khổ thế này!
source from:*24h